Thư Lâm không biết bản thân cậu quan trọng với Cố Lăng Tuyệt đến nhường nào. Cậu bạn nhỏ vô tư lự nào đấy dựa vào bản năng để chú ý đến tâm tư của anh bạn trai nhà mình. Lúc người kia vui vẻ, cậu sẽ chỉ tay năm ngón; lúc người kia tức giận hay đau khổ, cậu sẽ an ủi rồi bày trò làm nũng một cách hợp tình hợp lý.
Trong những tháng ngày khổ cực ấy, cậu đã học được cách phân biệt cảm xúc của những người xung quanh, cũng thành thạo trong việc thăm dò điểm mấu chốt của bạn trai mình. Thư Lâm làm tất cả mọi việc một cách thật cẩn thận, nhưng cậu không biết rằng điểm mấu chốt của Cố Lăng Tuyệt dành cho cậu là không có điểm mấu chốt nào cả.
Tuy nhiên, Cố Lăng Tuyệt sẽ không nói cho cậu biết điều này.
Ví dụ như lúc này phải chạy nước rút cho kỳ thi cuối kỳ, cậu bạn nhỏ ngồi cùng bàn đang học không vào vì cậu để lỡ mất chương trình học của hai tháng trời. Cố Lăng Tuyệt giảng cho cậu những kiến thức căn bản, Thư Lâm nhíu mày nghe hắn giảng suốt buổi nhưng tâm trí cậu như bị đống kiến thức kia làm rối tung hết cả lên.
Cậu cau mày: "Tớ không hiểu."
Buổi sáng cậu đã giải hai tờ bài thi tiếng Anh. Sau giờ nghỉ trưa, cậu tiếp tục làm bài chính tả về thơ cổ, đến chiều còn phải học hai môn Toán với Vật lý mà cậu ghét nhất nữa, vất vả cực kỳ.
Cố Lăng Tuyệt không có bất kỳ hành động an ủi nào đối với việc này, hắn cầm cây bút trong tay rồi viết phương trình hóa học ban nãy ra giấy.
Thư Lâm biết bạn trai mình không hề có ý định cho cậu nghỉ ngơi. Ở phương diện học hành, bản thân Cố Lăng Tuyệt hà khắc vô cùng. Kể cả cậu có muốn ỷ lại hắn cũng không được, cậu chỉ có thể tủi thân ngồi yên đó trừng mắt nhìn quyển bài tập bổ túc môn Hóa kia.
Mười giờ tối, cuối cùng cậu cũng được thoát ra khỏi biển đề thi.
Thư Lâm bơ phờ rời khỏi bàn học rồi mò sang nằm dài trên ghế sô pha trong phòng sách, hai mắt trống rỗng: "Đằng này đã chết, đằng ấy có chuyện gì thì nhớ đốt tiền giấy."
Cố Lăng Tuyệt ôm cậu vào lòng: "Vất vả rồi, có mệt lắm không?"
Thư Lăm nắm lấy cổ áo hắn, tự chỉ vào đầu mình: "Cậu nhìn tóc của tớ thử xem, có phải biến thành tóc bạc rồi không?"
Cố Lăng Tuyệt thương tiếc hôn lên trán bạn trai nhỏ nhà mình, dùng ngón tay cái giúp cậu xoa huyệt Thái Dương: "Chưa thành tóc bạc đâu. Để tớ đi nấu bữa khuya cho cậu, muốn ăn món gì?"
Thư Lâm lấy lại chút tinh thần, hai mắt cậu như sáng bừng cả lên: "Tớ muốn ăn lẩu."
Dạ dày của cậu không khỏe, sau vài lần uống rượu thì càng nặng hơn, nếu ăn những món kích thích thì dạ dày sẽ rất khó chịu.
Cố Lăng Tuyệt biết nấu các món ăn dinh dưỡng theo nhiều cách khác nhau cho cậu. Mà Thư Lâm của hiện tại cũng không kén ăn, kể cả đấy có là những món cậu không thích đi chăng nữa thì cậu vẫn sẽ ngoan ngoãn ăn hết. Dù vậy, cậu vẫn rất nhớ mùi thơm của lẩu.
Cậu từng ầm ĩ vài lần nhưng anh bạn trai không cho cậu ăn.
Cố Lăng Tuyệt xoa nhẹ bụng cậu: "Không đau nữa sao?"
"Hết đau từ lâu rồi." Ánh mắt Thư Lâm tràn đầy mong chờ, "Tớ ăn được không?"
Sau đó, vạt áo cậu bị kéo lên.
"Cậu làm cái gì đấy?"
"Xem thử cậu có nói dối không."
Thư Lâm trở mặt xem thường: "Cách một lớp bụng thì cậu có thể nhìn thấy được cái gì cơ chứ. Cố Lăng Tuyệt, cậu đần quá thể."
Da thịt non mềm được chạm vào có cảm giác âm ấm, còn hơi ngứa nữa.
Thư Lâm sửng sốt trợn tròn hai mắt, rúc người về phía sau: "Cậu đừng có lộn xộn..."
Đáng tiếc là cậu đang bị ai đó ôm lấy, thắt lưng cũng bị người nọ gắt gao giữ chặt, hoàn toàn không thể cử động được chút nào.....
Khi Cố Lăng Tuyệt đứng dậy, trên môi hắn có một vệt nước sáng bóng mờ ám. Ánh mắt hắn nặng trĩu nhìn chằm chằm cậu bạn nhỏ ngồi cùng bàn nhưng cũng không làm gì chuyện kế tiếp. Hắn vươn tay chỉnh đốn lại quần áo giúp Thư Lâm: "Tớ đi nấu cho cậu, nhưng không được ăn quá cay."
Thư Lâm vừa mới bị bắt nạt giờ đây hai má ửng đỏ, đôi mắt ướt át. Cậu đã được thỏa ước muốn nên không tiếp tục so đo với hắn, chỉ nhỏ giọng lẩm bẩm mắng một tiếng đồ xấu xa.
Cố Lăng Tuyệt vờ như mình không nghe thấy gì hết.
Nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh được mua mới hằng ngày nên hoàn toàn tươi ngon. Sau khi xào sơ qua đồ nêm lẩu, mùi thơm cay nồng bốc lên từ trong nồi lẩu thành công quyến rũ con sâu tham ăn trên lầu phải mò xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!