Hạ Đình ngơ ngác nhìn cửa phòng đã mất đi bóng dáng của cô bạn thân mà không biết nên nói gì cho phải.
"Cậu thấy thế nào rồi?"
Lục Chiêu một chút đều không quan tâm Tống Lan đi làm gì, càng chưa từng ngăn cản.
Dù hắn cảm thấy mấy lời cô nàng nói cũng quá mức dư thừa.
Hắn ngồi bên giường nhìn cô gái nhỏ đang nằm bên cạnh, cả người lọt thỏm trong chăn chỉ còn chừa ra hai đôi mắt và cái trán cao lỳ lợm, khuôn mặt vẫn còn tái nhợt trông lại càng nhỏ bé yếu ớt hơn quan tâm hỏi.
"Ổn hơn rồi."
Thật sự, so với lúc ngồi trong phòng thi thì hiện tại đã tốt lắm rồi.
Đầu óc tuy vẫn còn hơi mông lung nhưng không hề khó chịu, đầu đau như muốn nứt ra nữa.
"Đứng lên được không?"
Lục Chiêu nhẹ giọng hỏi.
Hạ Đình không trả lời mà dùng hành động đáp lại hắn.
Cô lật mền ra rồi từ từ ngồi dậy.
Nữa đường Lục Chiêu đã đứng lên hỗ trợ nên rất nhanh Hạ Đình đã ngồi được bên mép giường.
Thật ra Hạ Đình cảm thấy không cần Lục Chiêu đỡ cô vẫn có thể di chuyển được.
Nhưng cô lại không dám nói mấy lời khách sáo với người con trai sắc mặt từ nãy tới giờ vẫn chưa hề tốt lên chút nào.
Cái tính của cô, đối với những người thật sự quan tâ m đến mình cô đều không biết làm sao để đối đãi ngoài chỉ biết thuận theo, không thay đổi được.
"Cậu đừng có làm vẻ mặt như vậy nữa đi.
Tôi không có sao rồi mà."
Nhịn nhịn một hồi cuối cùng cô vẫn nói ra.
Vậy mà người con trai lại không hề nói gì mà chỉ nhìn cô chằm chằm.
Nhìn đến mức Hạ Đình nhột nhạt cả người, muốn nói gì để giải tỏa bầu không khí kỳ quái này thì hắn lại cúi đầu.
Hạ Đình mở to mắt mờ mịt nhìn người con trai vừa nhanh như chớp cưỡng hôn cô mà không hiểu làm sao cả.
Dù chỉ là một nụ hôn phớt qua, không có mãnh liệt như lần trước.
Hạ Đình không hiểu sao mà lại cảm thấy có chút tiếc tiếc…
"Cậu… Không sợ bị lay bệnh à?"
"Ha…"
"…"
Hạ Đình thật muốn phủi phui cái miệng nói không chịu suy nghĩ của mình một phen.
Đáng lẽ cô nên trách móc hắn dám lưu manh với cô mới đúng chứ.
"Tôi đưa cậu về."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!