Kết quả thi giữa kỳ đã có.
"Chúc mừng cậu."
Hạ Đình thật tâm thật ý hướng Tống Lan nói.
Tống Lan không nói gì, ngược lại mò tìm kết quả thi của Hạ Đình trên bảng điểm đang được dán trên tường.
Quả nhiên không xê dịch đi bao nhiêu, Hạ Đình vẫn ở những hạng cuối lớp, chỉ là từ hai mươi lăm trèo được đến hai mươi hai.
Còn xếp hạng toàn trường vẫn thê thảm như vậy, không xê dịch chút nào so với kết quả đầu năm.
Đương nhiên là vậy rồi, vài hạng trong lớp không tạo nên được kết quả gì.
Nữa học kỳ qua đi sẽ có rất nhiều từ dưới tiến lên, Hạ Đình không bị đạp xuống đã là may mắn lắm rồi.
"Ồ, nam thần đứng hai toàn khối kìa."
Đương lúc Tống Lan đang hận rèn sắt không thành thép vì Hạ Đình thì nghe thấy tiếng kinh hô của bạn học bên cạnh.
Cô nàng bất giác đưa mắt lên nhìn xem.
Quả vậy nhìn thấy bên dưới cái tên của cô là hai chữ Lục Chiêu nằm chễnh chệ trên đó.
Không biết cô nghĩ sao, nhưng trong mẳt người khác hai cái tên đó trông cực kỳ xứng đôi.
"Nghe đồn nam thần với Tống Bá Lan đang âm thầm yêu đương với nhau đó."
Tống Bá Lan là cách mọi người gọi Tống Lan.
Cô nàng đúng là học bá.
Nhưng đương nhiên cái chữ bá đó không chỉ có ý như vậy.
Cách hành xử của cô nàng cũng bá không kém nên đám người mới gọi cô nàng là Tống Bá Lan.
Cách gọi này nghe cũng khí phách như vậy.
"Hầy, trai đẹp gái xinh, thành tích học tập lại tốt như vậy.
Chúng ta chỉ có cửa đứng một bên hâm mộ."
"Nhiều người thích nam thần như vậy cũng không uổng.
Nam thần thật sự xứng với hai chữ đó.
Nhưng mà Tống Bá Lan tính tình đanh đá như vậy nam thần thật sự thích cậu ta à?"
"Chứ chẳng thích Hạ Đình?"
"Ha ha ha…"
Tống Lan nhìn qua Hạ Đình bên cạnh, không bất ngờ khi nhìn thấy cô cũng đang nhìn cái tên Lục Chiêu trên bảng điểm.
Cô không biết Hạ Đình đối với những lời bàn tán xung quanh cảm thấy thế nào, nhưng cô còn chưa kịp nói gì thì đã nghe Hạ Đình lẩm bẩm.
"Đúng là nam thần có khác."
"…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!