Chương 72: (Vô Đề)

Đinh Mông đoán có thể lần mang thai thứ hai sẽ vất vả hơn so với lần đầu sinh Kiều Nhuế Mông.

Lúc Kiều Nhuế Mông ở trong bụng cô vô cùng an phận, không chỉ ít đá hay đạp cô mà ngay cả nôn nghén Đinh Mông cũng ít có.

Khi đó Đinh Mông còn âm thầm cảm thấy may mắn, nhìn thấy rất nhiều người mang thai khổ không thể tả, nhưng cô vẫn ăn được ngủ được như cũ. Hơn nữa Kiều Dĩ Thần luôn quan tâm bảo bọc cô, ngay cả làm việc cũng không để cô làm, thật sự giống như sống ở thiên đường.

Hiện tại cuối cùng cô cũng cảm nhận được nỗi khổ khi mang thai.

Đinh Mông ôm bồn cầu ói đến trời đất mịt mù, nghĩ thầm tiểu gia hỏa trong bụng sau này nhất định sẽ là một tiểu quỷ thích gây sự, giống như Kiều Dĩ Thần hồi bé.

Kiều Dĩ Thần cầm ly nước nóng ngồi xổm kế bên cô, cô ói xong thì cầm lấy ly nước súc miệng, thuận tay lau đi nước mắt chảy ra vì ói.

"Kiều Dĩ Thần, nếu như đây không phải là một chú chó con nhỏ đẹp trai, thì sau này anh đừng hòng leo lên giường của em!

"Trong khoảng thời gian này Đinh Mông bị trêu đùa quá trớn, tính tình cũng thay đổi, lúc quay sang uy hiếp Kiều Dĩ Thần trông khí thế vô cùng. Lúc này Kiều Dĩ Thần chẳng thèm để tâm tới cuộc sống hạnh phúc trong tương lai, nhìn thấy Đinh Mông thành dạng này anh thật đau lòng:"Vợ à, đều do anh không tốt, khi em sinh anh sẽ giúp em trả thù được không?

"Anh vừa nói xong, bạn nhỏ trong bụng đá Đinh Mông một. Đinh Mông nhíu mày, vẻ mặt đau khổ nhìn Kiều Dĩ Thần:"Nó nghe được anh nói chuyện đấy."

Kiều Dĩ Thần không nhịn được bật cười: "Vậy giờ chúng ta không nói, tương lai cứ trực tiếp tiến hành.

"Bởi vì lúc ấy Kiều Nhuế Mông rất ngoan, cho nên Kiều Dĩ Thần không biết phản ứng mang thai nghiêm trọng như vậy, nếu biết sớm đã không để cô sinh đứa thứ hai. Kiều Nhuế Mông cũng mơ hồ biết mình sắp có em trai, hơn nữa em trai rất không ngoan luôn giày vò mẹ của bé. Lúc thai máy Đinh Mông hoạt động, bé liền chạy đến trước mặt Đinh Mông, nói chuyện với bụng cô:"Em trai phải ngoan ngoãn, không được đá mẹ, mẹ khó chịu, ba khó chịu, Nhuế Nhuế cũng sẽ khó chịu."

Đinh Mông cười xoa đầu bé: "Vẫn là Nhuế Nhuế ngoan nhất."

Kiều Nhuế Mông ngẩng đầu cười với cô, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ: "Mẹ à, hôm nay Nhuế Nhuế ở nhà trẻ học được một bài hát thiếu nhi, Nhuế Nhuế hát cho em trai nghe được không?"

"Được.

"Thế là bạn nhỏ Kiều Nhuế Mông vui vẻ hát lên, mặc dù bé vẫn còn nhiều chữ phát âm không rõ, nhưng tiết tấu và giai điệu lại cực chuẩn. Đinh Mông cười nói:"Nhuế Nhuế hát hay quá, ba ba chắc chắn sẽ cho con điểm cao nhất."

Được khen, Kiều Nhuế Mông cười càng thêm vui vẻ: "Sau này khi Nhuế Nhuế lớn phải như mẹ, hát trên TV."

Đinh Mông nói: "Nhuế Nhuế đừng bao giờ gặp phải một nhà sản xuất như ba ba, ba rất hung dữ."

Kiều Nhuế Mông nghiêng đầu, không hiểu nhà sản xuất là gì, với lại sao mẹ lại nói ba ba rất hung dữ? Rõ ràng ba ba lúc nào cũng cười mà.

"Ba ba hung dữ với mẹ sao?

"Bé mở to mắt nhìn Đinh Mông. Đinh Mông gật đầu bày ra bộ mặt đáng thương:"Khi ba ba làm việc hay hung dữ với mẹ, còn hay mắng mẹ phát khóc."

Kiều Nhuế Mông chu mỏ: "Con trai không thể ức hiếp con gái, Nhuế Nhuế không thương ba nữa."

Producer Kiều đang trong phòng bếp cần cù nấu cơm, âm thầm hắt hơi một cái. Trên người anh còn buộc tạp dề, từ phòng bếp lộ ra nửa người: "Có phải hai người đang nói xấu anh không?"

Kiều Nhuế Mông hừ một tiếng không thèm để ý anh, Đinh Mông nhìn anh cười nói:"Đây là bí mật giữa con gái với nhau."

Kiều Dĩ Thần: "..."

Buổi tối lúc ngủ, Kiều Nhuế Mông đòi ngủ với mẹ, còn đẩy ba mình đến giường nhỏ. Kiều Dĩ Thần dở khóc dở cười, nếu như bình thường thì anh còn có thể cho bé ngủ với Đinh Mông, nhưng hiện tại Đinh Mông đang mang thai, anh không dám để bé và Đinh Mông một chỗ.

Mặc dù bình thường con gái rất ngoan ngoãn, nhưng tướng ngủ thì không thể tưởng tượng được, có thể vừa ngủ vừa thi triển Càn Khôn Đại Na Di.

Nếu như đá trúng chỗ nào của Đinh Mông, thì không được.

Nhưng Kiều Nhuế Mông quyết tâm muốn ngủ cùng mẹ, Kiều Dĩ Thần khuyên rất lâu cũng vô dụng, cuối cùng phải chờ cô bé ngủ thiếp đi mới ôm về phòng.

Trở lại phòng ngủ chính, anh nhẹ nhàng ôm Đinh Mông vào ngực, hỏi: "Hôm nay em đã nói gì với Nhuế Nhuế?"

Đinh Mông nói: "Không có gì chỉ là nói một chút chuyện trong phòng thu anh mắng người ta khóc thế nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!