Chương 19: (Vô Đề)

Cả hội trường đều đang trông chờ đáp án của Kiều Dĩ Thần, Đinh Mông cũng nhìn anh, không ngờ ngay cả hô hấp cũng tạm ngừng.

Trong lúc mọi người nhìn chăm chú, Kiều Dĩ Thần nhích đến gần micro, giọng nói trầm thấp vọng ra: "Tôi bầu một phiếu cho Đinh Mông, vì màn biểu diễn của cô ấy đã làm tôi cảm động."

Không ai nghĩ rằng Kiều Dĩ Thần lại trực tiếp tuyên bố kết quả, tất cả mọi người đều nghĩ anh phát biểu xong mới có thể tuyên bố kết quả. Khán giả tại hội trường sửng sốt một chút, sau đó mới bộc phát tiếng hoan hô.

"Chúc mừng Đinh Mông, thành công vào Top 4!

"Giọng MC nữ tràn ngập nhiệt tình một lần nữa vang lên trên sân khấu, cùng với tiếng vỗ tay của người xem, khiến đầu Đinh Mông có chút ong ong rung động. Nam MC nói:"Tuy rằng anh Kiều Dĩ Thần đã tuyên bố kết quả, nhưng vẫn mong anh bình luận một chút về biểu hiện của hai vị ứng viên vừa rồi!"

Kiều Dĩ Thần gật gật đầu, nói:

"Từ vòng sơ kết, Mộ Song vẫn luôn kiên trì hát bài hát do chính mình sáng tác, tôi khá thích điểm này — tuy rằng ca khúc cô ấy viết theo tôi thấy còn thiếu sót nhiều. Giọng hát của cô ấy cũng khá tốt, rất độc đáo, hiện tại thị trường âm nhạc cũng khó tìm thấy nữ ca sĩ thứ hai có giọng hát này. Tuy nhiên giọng hát của cô có một thiếu sót rất lớn, hay có thể nói là một thói quen xấu."

Anh nhìn về phía Mộ Song,"Cô chỉ đang hát cho mình cô nghe, mà không nghĩ đến cộng hưởng tình cảm với khán giả. Một bài hát hay, đầu tiên là phải muốn nhắn gửi điều gì đó đến người nghe, tuy rằng cô hát rất nhập tâm, nhưng cô lại khép kín tình cảm của mình.

"Mộ Song sau khi nghe anh nói, chỉ trầm mặc gật đầu. Kiều Dĩ Thần lại nhìn về phía Đinh Mông, Đinh Mông ngay lập tức hồi hộp. Lần này cô không có ban nhạc và dàn hợp xướng, cũng không có hiệu quả sân khấu hoa lệ, anh ta không thể lấy lí do này nói cô nữa rồi!"Đinh Mông và Mộ Song rất giống nhau, đều có một giọng hát rất hay, nhưng cô ấy và Mộ Song hoàn toàn tương phản ở chỗ tiếng ca của cô ấy có thể dễ dàng khiến cho người nghe đồng cảm.

Giọng của cô tuy không phải là giọng hay nhất, nhưng tình cảm và thông điệp cô truyền tải trong bài hát, là xuất sắc nhất trong các thí sinh. Màn biểu diễn vừa rồi của cô ấy đã cảm động được khán giả, cũng cảm động được tôi."

Anh tạm dừng một chút, "Tuy nhiên tôi cũng cảm thấy hôm nay cô phát huy vượt xa ngày thường, việc cân bằng giữa tình cảm và kỹ thuật, cô chắc chắn vẫn chưa thể vận dụng tự nhiên."

Đinh Mông: "……"

Nửa đoạn trước thật sự đã khiến cô cảm động! Còn tưởng Kiều Dĩ Thần đổi tính rồi chứ! Cô tin hắn mới lạ!

"Cảm ơn nhận xét của anh Kiều Dĩ Thần, hiện tại Top 4 đã xuất hiện, mặt khác xin mời ba thí sinh còn lại lên sân khấu!

"Nghe lời mời của MC, Top 4 thí sinh cùng đứng ở giữa sân khấu, MC lại nhiệt tình phấn khởi tổng kết, vẽ một dấu chấm viên mãn cho bức tranh thi đấu hôm nay. Đinh Mông vừa trở lại hậu trường, Liêu Thiến đã thật tâm chúc mừng cô:"Không ngờ cô lại hạ gục Mộ Song! Lần sau đến chung kết, nhớ báo thù cho tôi, đánh Đường Thi Nhiên tơi bời giúp tôi!

"Trùng hợp Đường Thi Nhiên cũng vừa từ sân khấu đi vào, nở một nụ cười với hai cô, sau đó đi ngay lập tức. Mộ Song cũng đi vào trong hội trường, cô liếc mắt nhìn Đinh Mông một cái, rồi cũng đi ngay. Liêu Thiến vỗ vỗ ngực nói:"Thật đáng sợ, Mộ Song đúng là khối băng di dộng. Tôi còn nghĩ cô ta nhất định đến châm chọc khiêu khích một chút, thế mà cứ như vậy đi mất rồi.

Nhưng mà lạ thật, trận đấu này không có góc tối, thật không khoa học mà!"

Đinh Mông không nói gì, nhân viên công tác ở tổ đạo diễn đến triệu tập thí sinh trong top 4, nói là muốn mở cuộc họp nhỏ. Cô chào tạm biệt Liêu Thiến, sau đó qua bên kia họp.

Người phụ trách chắc cũng biết tất cả mọi người đều mệt muốn chết, nên chỉ dặn dò sắp xếp một số chuyện sau đó, rồi để mọi người về.

Đinh Mông thay quần áo xong, trực tiếp về nhà, sau khi vọt vào phòng tắm, tắm nước ấm xong, gục trên giường không muốn ngồi dậy.

Trong khoảng thời gian này quả thật mệt muốn chết, cả thân thể và tinh thần đều đang ở trạng thái căng thẳng cao độ, cũng may trận đấu đã kết thúc rồi, đến cuối tuần… Cô lại có thể đi ăn xiên nướng rồi!

Có động lực tinh thần này, cô nhanh chóng thả lỏng, ngủ ngay lập tức. Sau đó trong tiếng gõ cửa như cuồng phong bão táp của Kiều Dĩ Thần, cô rốt cục cũng tỉnh lại.

"Ra đây, đừng gõ nữa."

Anh ta thật sự muốn đập đến hỏng cửa đúng không? Cô dụi dụi mắt chạy ra mở cửa, Kiều Dĩ Thần đứng bên ngoài, trên người còn đeo cái tạp dề: "Ăn cơm mà cũng không hăng hái sao?"

Đinh Mông bĩu môi: "Tôi đang ngủ, cậu có cần phải đập cửa mạnh như vậy không?"

Kiều Dĩ Thần nói: "Tôi cũng không muốn mà, đây là cửa nhà tôi, đập hỏng người đau lòng vẫn là tôi, nhưng tôi ở bên ngoài gọi cậu nửa ngày, cậu không phản ứng gì, tôi làm sao biết cậu có đốt nhà tôi không?"

Đinh Mông: "….."

Trận đấu đã thắng rồi thì sao cô lại muốn đốt nhà! Không đúng, cho dù thua cô cũng sẽ không đốt nhà mà! "Sức tưởng tượng của cậu phong phú như vậy sao không đi làm biên kịch đi?"

"Còn không phải là do tôi muốn để người khác kiếm cơm ăn hay sao?"

….. Đinh Mông vô lực đi về phía nhà ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!