Ký ức bị đè nén từ lâu bỗng phá vỡ tầng phong tỏa bị thôi miên trong tâm trí tôi, bao trùm lấy toàn bộ ý thức.
Tôi gắt gao ôm lấy em.
Tôi nhớ ra rồi, 3 năm tôi đánh mất, 3 năm tôi giấu kín em.
Giống như trên chiếc cốc thủy tinh "năm ngoái" mà tôi đã tính toán, năm nay tôi không phải 24 tuổi, mà là 27 tuổi.
Năm tôi thật sự hai mươi tư tuổi, tôi sống ở nước ngoài, trong ngôi nhà nhỏ nằm trên con đường trồng đủ loại cây ngô đồng ấy, ban đầu chỉ có tôi, sau đó lại có thêm một người cùng chung sống.
Tôi gặp em vào năm cuối cùng đi du học.
Em đóng vai hoàng tử nhỏ cao quý trong một vở kịch hài ở đêm hội Giáng Sinh tại trường học, giải quyết vấn đề không biết nên khóc hay nên cười của mụ phù thủy và những tên lính canh, sau đó ra vườn hái hoa hồng, đến tìm công chúa và thao thao bất tuyệt bày tỏ yêu thương.
Rất lâu sau công chúa quay đầu lại từ chối, nói với hoàng tử rằng nàng đã yêu con rồng hung ác kia.
Bọn họ nắm tay nhau rời đi, hoàng tử nhỏ sững người tại chỗ, biểu cảm đầy kinh ngạc, đau lòng, không thể tin nổi.
Bông hồng trên tay rơi xuống đất.
Màn hình điện tử đằng sau hiện lên dòng chữ lớn: "WHATTHEFXXK!"
Cả bọn cười phá lên.
Tôi cũng cười.
Nhưng không phải vì vở kịch, mà vì tôi thích hoàng tử nhỏ.
Thấy sắc nổi lòng tham.
Sau khi kết thúc, tôi nhặt bông hồng kia lên.
Rồi nhờ bạn học hỏi thăm về em, kết bạn Wechat.
Ảnh đại diện là khuôn mặt tươi cười của em đang ngậm lấy một cành hoa, nickname là Luật, tên đầy đủ là Luật Vấn Tân.
Thằng bạn đã cho tôi phương thức liên lạc trêu ghẹo tôi, nói rằng đây không phải là thám thính một người "không được ai quan tâm", em ấy cũng biết có không dưới mười người "quan tâm" đến mình, không phân biệt giới tính.
Tôi rất ngạc nhiên, đem tên Wechat đổi thành [Trác], sau đó thẳng thắn theo đuổi em. Ban đầu em cũng hơi kinh ngạc, có lẽ cảm thấy rằng so với những người từng theo đuổi em trước đây, tôi đặc biệt lưu manh hơn chút.
Cái này phải nói rõ một chút, lúc ấy tôi còn chưa chinh phục được em, chính là chỉ đùa giỡn lưu manh ngoài miệng, cũng chẳng dám táy máy tay chân như về sau.
Khi đó tôi đã chia tay người bạn trai thứ hai được hơn 2 năm, bên người cũng rất "sạch sẽ", mãi cho đến khi "nhất kiến chung tình"* với em.
(nhất kiến chung tình*: yêu từ cái nhìn đầu tiên)
Tôi không quan tâm những kẻ vây quanh em, rất nghiêm túc mà theo đuổi người ta.
Càng tiếp xúc, tôi càng thích em hơn.
Em cũng không chần chừ lâu liền đồng ý tôi, chúng tôi bắt đầu yêu đương, em dọn vào nhà tôi ở nước ngoài.
Người yêu tôi, em ấy thích cười và rất nhiệt tình, bạn bè đều muốn chơi cùng em, nhưng em lại dành nhiều thời gian ở trong vòng tay tôi hơn, ôm tôi, cùng tôi hôn môi, cùng tôi làm t*nh, vô cùng nghe lời tôi và nồng nhiệt thích tôi.
Tôi đã đổi biệt danh của em thành "Hoàng tử nhỏ".
Tôi kể với em tôi đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên ra sao, thấy sắc nổi lòng tham như thế nào, rồi lặp lại đoạn tỏ tình độc thoại của hoàng tử với công chúa trong vở kịch và lớn tiếng đọc lời thoại cuối "So I"m here, princess" với em. Em giả vờ tức giận mà náo loạn cùng tôi trên ghế sô pha, tôi không ngừng cười nổi, ôm em lăn xuống thảm trải sàn, nắm lấy bàn tay đang làm bộ muốn đánh tôi rồi đưa lên môi hôn, thủ thỉ nói:
"Không sao đâu bảo bối, nàng ấy không muốn em, ta muốn em, ta sẽ trở thành công chúa của hoàng tử nhỏ, chỉ cần em nói đến đón ta, ta sẽ lập tức cởi quần áo chạy về phía em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!