Chương 8: (Vô Đề)

Khi đã miễn cưỡng tỉnh táo lại là vào sáng ngày hôm sau, tôi phát hiện mình đã nằm trên giường.

Trên tay không có còng, điện thoại để ở bên cạnh, trên tủ đầu giường còn đặt một ly nước lọc.

Có vợ thật tốt, tôi xúc động vô ngàn, không cần phải uống nước lã mỗi ngày nữa.

Tôi cầm điện thoại lên đi ra ngoài, trên nền phòng khách vẫn chất đầy rượu, còng tay bị vứt trên ghê sô pha.

Mà những mảnh thủy tinh vỡ đã không còn.

Tôi trầm mặc, đi vào thư phòng mở băng ghi hình, sau đó mở bản ghi nhớ trong điện thoại ra.

Lời văn gần như trùng khít với video, đều khắc họa việc chúng tôi đã trải qua một buổi chiều dâm loạn cùng rượu trên ghế sô pha.

Tôi đoán không lầm, quả nhiên tôi đủ lưu manh, không để cho người ta mở còng tay trước mà trực tiếp kéo người đến, áp xuống ghế sô pha.

Quần áo vương vãi khắp sàn nhà bị rượu thấm ướt đẫm.

Sau đó còng tay được mở ra, đổi sang tay người kia.

Người ấy mở rộng thân thể trên ghế, hai tay bị còng trên đỉnh đầu, tôi sát lại, cầm chai rượu rót xuống. Rượu chảy xuống lồng ngực và bụng dưới trắng trẻo, người ấy ngước đầu thở dốc, tôi ở trên người ấy bắn tinh.

Đó là tư thế mặt đối mặt.

Người ấy bị tôi đè dưới thân.

Tôi thấy rõ khuôn mặt ấy trong camera.

Khuôn mặt này tôi biết, là hàng xóm mới chuyển đến dưới lầu nhà tôi mấy tháng nay, bình thường rất ít khi ra ngoài, tôi chỉ gặp người đó trong tiểu khu đúng hai lần.

Một lần chính là vào buổi chiều mưa dầm dữ dội cách đây không lâu, tôi mở cửa sổ ném cho người ta cây dù, người ấy quay đầu lại, mẹ nó lòng tôi còn nghĩ người này thật ưa nhìn.

Có phải khi đó tôi đã hét gọi "Người anh em" không? Ngu ngốc quá, anh em cái gì, rõ ràng chính là vợ!

Tôi cầm điện thoại rồi vụt ra ngoài.

Tôi có dự cảm, hôm nay chính là ngày lành để tôi đánh thắng tiểu hoàng văn.

Tôi đứng canh ở cửa nhà người ấy, thành công bắt được người.

Chắc em ấy ra ngoài lấy đồ ăn được giao tới, mặc nguyên bộ quần áo ở nhà đi ra, thấy tôi đứng trước cửa thì bị dọa sợ mất hồn, túi đồ ăn không cầm chắc rơi xuống đất.

Tôi lấy tay chặn cửa lại, một bước đi vào, không chờ em mở miệng liền đem người ấn lên tường ngoài huyền quan rồi hôn xuống. Em dùng sức đẩy tôi ra, vai giãy dụa, tôi không bận tâm, nắm lấy cằm và eo người ta rồi tiếp tục hôn.

Hoàn hảo hoàn hảo.

Tôi không hôn nhầm người, xem ra không bị cho là gã bỉ ổi xông vào nhà người ta quấy rối tình dục rồi bị cảnh sát xách đi.

Em chỉ thật sự "vùng vẫy" vài lần, rồi đội nhiên giảm bớt sức lực, nâng tay ôm cổ tôi, dịu dàng đem đầu lưỡi ra cùng tôi hôn môi.

Tôi cảm thấy mình được hôn đến "cứng" luôn rồi, vì vậy thoáng tách người ra, trán kề trán thở dốc. Tôi còn có thể nghe thấy hơi thở rối loạn và nhịp tim dồn dập đang đan xen vào nhau.

Hai chiếc cúc áo của em bị tôi làm bung ra trong lúc hôn, lộ ra vùng cổ trắng ngần và xương quai xanh tinh xảo, xương quai xanh bên trái còn có một vết sẹo nhỏ màu trắng.

Em dựa lưng vào tường hít thở chậm rãi, nghiêng đầu nhìn tôi cười:

Em nói: "Anh nhớ ra rồi?"

Ánh mắt chứa muôn vàn tia sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!