Chương 4: (Vô Đề)

Bác sĩ nhìn tôi, ngủ cùng ai cũng không biết.

Tôi đến một bệnh viện tư nhân, "Lý thiếu nam nữ đều chơi" là bác sĩ ở đấy, cậu ta nói tôi không phải bị mộng du, hầu hết mộng du là do tầng sâu ý thức thúc đẩy, mà rõ ràng thì tôi có ý thức tự chủ. Sau đó tôi được giới thiệu một phòng khám tư vấn tâm lí, Tôn ca nói phải xem liệu tôi có vấn đề gì hay không.

……

Tôi thật sự cảm thấy mình khỏe mạnh về mặt tinh thần.

Tôi đã do dự trong vài ngày.

Lúc đó lại là thời gian đặc biệt bận rộn của công ty, tôi trực tiếp ngủ lại, sau đó lại đi công tác mấy tuần. Bận sấp mặt đến quên luôn chuyện kia.

Không dễ dàng gì mới được trở về nhà ngủ một giấc, sáng hôm sau tôi theo thói quen nhìn bản ghi nhớ.

Trầm mặc.

Số lượng chữ của tiểu hoàng văn mới như bùng nổ, kể lại một cách đầy cảm động về "tiểu biệt thắng tân hôn", "vợ chồng mới cưới" kia vừa gặp lại nhau đã lập tức tiến vào chuyện chính, kịch liệt chưa từng có.

Nếu nhất định phải miêu tả khái quát thì, tiểu mỹ nhân kia chủ động đến mức eo mỏi nhừ, còn "Tôi" thì một giọt cũng không còn. Tôi bắt đầu tin vào việc đó, bởi vì tôi cảm nhận được sự trống rỗng sau khi túng dục quá độ. =)))

Còn vô cùng tri kỷ mà đính kèm hình ảnh.

Một bàn chân đang đè lên bụng dưới của "Tôi", "Tôi" nắm chặt lấy mắt cá chân ấy. Từ hình xăm chiếc vòng màu đen kia "mọc" ra những bông hoa màu đỏ.

Mái tóc đen nhánh dài qua tai một chút, một đầu của dây xích màu đen đang nằm trong tay tôi, đầu còn lại thì được buộc vòng trên cổ của mỹ nhân.

Thân thể trắng nõn thon gầy bị "Tôi" ôm, lưng kề sát ngực tôi. Từ góc ảnh phía trước, có thể thấy cơ ngực mơ hồ cùng vòng eo nhỏ nhắn. Ở phía sau, "Tôi" nghiêng người, duỗi tay nắm chặt lấy hạ thân của mỹ nhân, đôi chân dài khép lại, giữa hai chân kia của "Tôi" lộ ra một dương v*t đỏ sẫm, quy đầu kề sát đùi trong, còn có chất lỏng màu trắng vẩn đục bắn loạn xung quanh.

Mỗi tấm ảnh đều có tay của tôi, lộ ra ngón tay cái có chiếc nhẫn được thiết kế riêng kia, như càng khẳng định thêm tôi chính là người trong hình.

Thật ra chiếc nhẫn này còn không đáng tin bằng tấm hình vừa rồi. Tốt xấu gì thì "tiểu huynh đệ" này cũng đã theo tôi hơn hai mươi năm, mẹ nó tôi nhắm mắt cũng có thể nhận ra!

Phòng khám tâm lí mà đám bạn trời đánh kia giới thiệu cho tôi không nằm ở thành phố này, tôi tra trên mạng thì thấy đó là một phòng khám tư nhân nhỏ có tiếng.

Tôi mua vé gần đây nhất rồi ngồi máy bay suốt đêm qua.

Phòng khám tư nhân là nói trên danh nghĩa, thực chất chỉ có một vị bác sĩ, họ Tân, tuổi không lớn lắm, vô cùng ôn hòa.

Không khí trong phòng khám rất thoải mái, tôi cầm cốc nước ấm ngồi trên sô pha, dùng hết vốn ngôn ngữ mờ mịt của mình để thuật lại những gì đã xảy ra với tôi và tiểu hoàng văn. Bản thân chuyện này cũng không khó hiểu lắm, tôi miêu tả lại nội dung tiểu hoàng văn qua loa, những chuyện còn lại thì "mổ xẻ" từng thứ một thật rõ ràng.

Bác sĩ Tân, xứng danh là người chuyên nghiệp, thoạt nhìn khác hẳn với tên thẳng nam không có kiến thức như L. Anh ấy chăm chú nghe tôi nói, thỉnh thoảng còn gật đầu mỉm cười, hoàn toàn không phải là bộ dáng "Tôi không tin chuyện hoang đường này".

Chỉ là tôi cảm thấy vị bác sĩ này có vẻ rất tin tưởng mà lắng nghe tôi, giống như gián tiếp khen tôi "trâu bò".

Câu chuyện hoang đường này nghe lợi hại đến vậy à? Được rồi, đúng là có điểm vi diệu, tôi cũng rất tuyệt vọng.

Bác sĩ Tân nghe tôi "chém gió" xong, vô cùng lễ độ hỏi: "Tôi có thể xem bản ghi nhớ của cậu một chút không?"

Tôi:…..

Trên khía cạnh đạo đức, tôi là gay, và tôi đưa một tiểu hoàng văn đồng tính cho một vị bác sĩ nam xem, việc này có điểm giống với quấy rối tình dục.

Nhưng tôi không thể từ chối.

Nếu tôi không cho anh ấy xem, đại khái giống như tôi nói với người khác "Trên trời có con trâu", người ta hỏi "Ở chỗ nào?" và tôi trả lời "Khà khà, không cho mày xem đâu!". Rất có thể bác sĩ Tân sẽ giới thiệu tôi đến một bệnh viện tâm thần.

Tôi mở điện thoại, chọn một trang ghi nhớ không có ảnh chụp được miêu tả không quá lộ liễu, tần số khắc chế bớt đi rồi đưa cho bác sĩ.

Bác sĩ Tân nhìn thoáng qua rồi đưa lại cho tôi, thuận miệng nói: "Hành văn không tệ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!