Chương 38: (Vô Đề)

Đằng trước là Tang Lộ vùng ra từ hồ nước. Đằng sau là xác sống rượt dí sát theo. Hạ Vị Sương không kịp nghĩ nhiều, lập tức kéo Ngụy Vân Lang tiến về phía trước, vừa chạy vừa hỏi: "Có ý gì? Cậu biết chị ấy à?"

Ngụy Vân Lang ấp úng: "c*̃ng không xem như biết. Chỉ là lúc trước đi trên đường có gặp qua một lần."

Khi ấy, Ngụy Vân Lang dựa theo tinh tượng chỉ lối mình quan sát thấy ban đêm mà di chuyển, bất cẩn lọt vào giữa bầy xác sống. Cậu ta trốn đi, cho rằng mình kiểu gì c*̃ng phải chịu chút đau khổ mới có thể thoát thân. Nhưng đột nhiên bên ngoài vang lên những tiếng thi thể ngã xuống bịch bịch. Ngụy Vân Lang lặng lẽ thò đầu ra từ sau chỗ nấp, thấy được cảnh Tang Lộ tàn sát bốn phương.

Cảnh tượng ấy để lại ấn tượng cực kì sâu sắc trong trái tim bé bỏng, đáng thương c*̉a Ngụy Vân Lang, khiến cậu ta mãi vẫn không thể quên được. Thậm chí, khi đó cậu ta còn từng cho rằng tai tinh mình muốn tìm chính là Tang Lộ.

Nhưng hành động tàn sát xác sống c*̉a Tang Lộ lại làm cậu ta bối rối, không thể chứng thực suy đoán c*̉a bản thân. Hơn nữa, không lâu sau, vị trí c*̉a tai tinh mà cậu ta phỏng đoán lại nảy sinh biến đổi, Ngụy Vân Lang c*̃ng dẹp Tang Lộ qua một bên.

Nhưng ai ngờ, lần này lại là cô ta...

Hạ Vị Sương không nghĩ nhiều, chạy đến bên hồ nước mới buông Ngụy Vân Lang ra. Cô nắm cuốc, xoay người ngồi xuống, lưu loát quét ngang cổ chân xác sống.

Xác sống ngã phịch xuống đất, giãy giụa một chút rồi lặng im.

Nguyên nhân chết không phải do một cuốc c*̉a Hạ Vị Sương, mà là Tang Lộ ra tay.

Hạ Vị Sương muốn tiếp tục đi lên. Ngụy Vân Lang rốt cuộc không nhịn được mà gọi lại: "Đừng qua đó!"

Hạ Vị Sương quay đầu, kinh ngạc nhìn cậu ta: "Sao vậy?"

Trước có Tang Lộ, sau có xác sống, đầu lưỡi Ngụy Vân Lang đắng chát, cảm giác mình không sống được bao lâu: "Tôi tính ra vị trí c*̉a tai tinh... ở ngay trên ngọn núi này."

Không cần biểu đạt quá nhiều, Hạ Vị Sương vừa nghe đã hiểu ẩn ý trong câu nói ấy. Ánh mắt cô lập tức trầm xuống: "Ngụy Vân Lang, người trưởng thành thì phải chịu trách nhiệm cho lời nói c*̉a mình."

Ngụy Vân Lang bối rối liếm môi: "Tôi không lừa chị, c*̃ng không cần phải lừa chị."

Đằng sau, một xác sống bỗng nhiên nhào tới. Ngực nó mở toang hoác, ấy thế mà lại có cánh tay thứ ba mọc ra!

Đây là một xác sống biến dị đáng sợ, trà trộn giữa đám xác sống bình thường, đến giờ mới chịu ra tay.

"Cẩn thận!"

Hạ Vị Sương tung một cước đá bay Ngụy Vân Lang, khiến cậu ta lăn một vòng trên mặt đất. Ngụy Vân Lang nhanh nhẹn nương trớn đứng dậy, vừa định nói tiếng cảm ơn thì bỗng dưng phát hiện... Không đúng nha, xác sống kia c*̃ng không phải nhằm vào cậu ta, còn cách xa lắm mà, căn bản không cần trốn như thế!

Bà chị này, rõ ràng là mượn chuyện báo thù riêng, c*̃ng quá nhỏ mọn!

Mà mục tiêu c*̉a con quái vật ba tay biến dị kia vừa không phải Ngụy Vân Lang, Hạ Vị Sương, c*̃ng không phải mấy người Hạ Tình Tuyết, mà là Tang Lộ!

Xác sống biến dị dã tâm bừng bừng, cơ bắp phình to. Từ một gã quèn chẳng có gì nổi bật thoáng cái đã biến thành vận động viên thể hình. Lực lưỡng cuồn cuộn, nứt toạc cả áo. Nó rống ồ ồ trước mặt Tang Lộ, bắt chước tinh tinh mà đấm thùm thụp vào ngực, còn là ba tay c*̀ng lúc.

Cảnh tượng thần kì ấy không chỉ khiến mấy người Hạ Vị Sương mắt chữ O mồm chữ A mà ngay cả Tang Lộ c*̃ng phải ngơ ngác nhìn như bị hù giật mình.

Thế nhưng, con người có năng lực lí giải cảm thấy kinh ngạc, buồn cười vì cảnh đó. Còn xác sống không đầu óc sẽ không vì thế mà ngưng đuổi giết. May mà Tang Lộ phản ứng rất nhanh. Cô dùng tay đỡ tảng đá, chống nhẹ một cái, cả người cứ thế mà linh hoạt ngồi lên tảng đá tròn trịa phủ đầy rêu xanh kia. Tiếp sau đó, tay phải Tang Lộ đột nhiên biến hình, chọt cánh tay thứ ba c*̉a xác sống biến dị thụt trở vào.

Cuối c*̀ng là cướp lấy tinh thạch c*̉a nó.

Tang Lộ giải quyết xác sống biến dị bằng tốc độ cực nhanh. Vừa quay người lại bắt đầu tàn sát những con khác.

Áp lực phía Hạ Vị Sương nhẹ hẳn. Cô bèn nhướng mày với Ngụy Vân Lang: "Được tai tinh cứu cảm giác thế nào?"

Ngụy Vân Lang có một gương mặt trắng trẻo, đáng yêu. Đối với vấn đề này, cậu ta mặt dày nói: "Không phải đã nói là tính toán c*̉a tôi chỉ có độ chính xác chừng bảy tám chục phần trăm rồi đấy sao?"

Vì thế, Hạ Vị Sương hài lòng thu mắt, xoay người chạy về phía Tiểu Tuyết, giúp bọn họ giải quyết xác sống. Đành chịu. Dù sao Tang Lộ c*̃ng chỉ lo cho mỗi cô. Cô ở đâu, chị sẽ đánh xác sống chỗ đó.

Nhưng điều Hạ Vị Sương không thấy được chính là khi cô xoay người chạy hướng Hạ Tình Tuyết thì sau lưng cô, Ngụy Vân Lang lại lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

Phải, không sai, kết quả tính toán c*̉a cậu ta không chắc trăm phần trăm. Nhưng để xác định phương hướng c*̉a tai tinh, gần như ngày nào cậu ta c*̃ng phải tính một lần. Hôm kia, hôm qua, hôm nay... Cả ba ngày cậu ta đều được kết quả rằng tai tinh sẽ xuất hiện ở chỗ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!