Hạ Vị Sương không biết bơi. Bị kéo xuống hồ, nước hồ lạnh băng lập tức bao lấy cả người cô. Nước ồ ạt tràn vào từ mọi ngõ ngách. Qua tai, qua miệng, qua mũi. Mang đến nỗi hốt hoảng c*̀ng cảm giác đau khổ vì hít thở không thông.
Hạ Vị Sương lúc này vô c*̀ng sợ hãi. Chứng ù tai khi chìm trong nước dường như đã tạo thành một tầng kết giới, khiến tất cả âm thanh bên ngoài trở nên mơ hồ. Cô cô gắng ngẩng đầu nhìn lên mặt nước, toan giãy giụa vì bản năng muốn sống. Cô thấy mấy người Tiểu Tuyết lo lắng chạy đến bên hồ. Tiểu Tuyết muốn lao xuống, lại bị Kha Tiếu Tiếu giữ chặt.
Gương mặt c*̉a những người trên bờ đều bị sóng nước làm vặn vẹo, mơ hồ. Hệt như trong khoảnh khắc này, các cô đã trở thành người c*̉a hai thế giới. Chỉ là Hạ Vị Sương không thể nào được cứu. Cô vĩnh viễn không thể thoát khỏi sự cuốn lấy c*̉a Tang Lộ. May mà Tang Lộ kéo cô vào nước c*̃ng không phải để dìm chết.
Từ sau lưng, Tang Lộ ôm chặt lấy eo Hạ Vị Sương như con rắn nước quấn quanh người. Sức mạnh đáng sợ ẩn dưới bề ngoài con người ấy lại một lần nữa bùng nổ. Mấy thứ có hình dạng xúc tu bao lên miệng c*̀ng mũi Hạ Vị Sương.
"Ưm, ưm!"
Ngay cả cơ hội để từ chối c*̃ng không có, Hạ Vị Sương lập tức bị chất thịt mềm dẻo cạy mở môi răng. Nước tràn vào khí quản nháy mắt bị hút đi. c*̀ng lúc đó, không khí tượng trưng cho sự sống lại một lần nữa khỏa đầy nang phổi.
Hạ Vị Sương lắc lắc đầu. Sau khi thoát khỏi sự đau khổ vì hít thở không thông, cô bắt đầu bình tĩnh lại, c*̃ng dần dần thích ứng với thế giới dưới nước.
Tang Lộ tạo ra một ống dưỡng khí với mặt nạ bằng thịt ụp trên mặt Hạ Vị Sương. Sau đó, cô ôm lấy Hạ Vị Sương, tiếp tục lặn xuống.
Đó là một cảm giác vô c*̀ng kì diệu. Làn nước uyển chuyển mà mạnh mẽ bao lấy Hạ Vị Sương từ bốn phương tám hướng. Áp lực nước khiến lồng ngực cô hơi tức. Cảm giác mơ hồ, bồng bềnh tựa cảnh trong mơ ấy khiến người ta cảm thấy như đặt mình giữa những đụn mây.
Hồ nước không sâu, các cô chỉ lặn xuống một chút là dừng lại. Tang Lộ ôm lấy Hạ Vị Sương. Cánh tay còn lạnh hơn cả nước hồ giữ chặt cả người Hạ Vị Sương, khiến cô có thể nương vào đó mà tìm được một chút cảm giác an toàn.
Em xem.
Rõ ràng không nghe được tiếng Tang Lộ nhưng khi thấy đối phương vươn tay trỏ về phía trước, Hạ Vị Sương vẫn hiểu.
Đó là mấy con cá chỉ to bằng bàn tay nhưng lại vô c*̀ng hung ác, trông không khác con quái vật cá khổng lồ kia mấy. Chúng đang bơi qua bơi lại giữa phần hài cốt chìm trong nước c*̉a quái vật cá, xé rách thịt nó, cắn nuốt hết thảy. Bất chợt, một con cá quay lại, há miệng tợp luôn một con khác tương đối nhỏ hơn ngay bên cạnh.
Hòa hợp làm một, không chia lìa nữa.
Bỗng nhiên, Tang Lộ ôm Hạ Vị Sương chặt hơn một chút. Trong làn nước, cô âm thầm kề mặt đến sát bên mặt Hạ Vị Sương. Những lọn tóc đen lay động theo sóng nước, từ từ dung hòa vào nhau, tuy hai mà một, thoạt trông như thể là tóc c*̉a chỉ một người.
Hạ Vị Sương nắm lấy tay Tang Lộ, vuốt ve lòng bàn tay ấy, cảm nhận sự mềm nhẵn dị thường từ đó.
Tang Lộ mang cô đến đây là để xem mấy con cá này tranh đấu, giết hại lẫn nhau ư?
Sau khi quái vật cá khổng lồ chết, chúng nó trở thành bá chủ mới c*̉a hồ. Chúng sẽ cắn nuốt đồng loại c*̉a mình, dùng đó để hạ thấp sự cạnh tranh c*̃ng như tăng cường sức mạnh.
Nhưng chiếm hữu mà Tang Lộ nói là sao?
Là chiếm hữu cái xác quái vật cá này? Hay là chiếm hữu cả hồ nước? Chiếm hữu đồng loại? Hay là chiếm hữu tất cả?
Chẳng biết bao lâu đã trôi qua. Ở trong nước, Hạ Vị Sương gần như đã mất đi năng lực ước lượng thời gian. Cô hơi mệt, hẳn là vì hồ nước này quá mức êm dịu, mà Tang Lộ lại đang ở ngay cạnh bên.
May mà chẳng mấy chốc, màn tranh đấu trước mắt đã kết thúc. Cuối c*̀ng chỉ còn lại một con cá nhỏ. Chỉ trong nháy mắt, từ kích thước bằng bàn tay, nó nhanh chóng to lên bằng cánh tay.
Quái vật cá mới sinh cắn nuốt hết tất cả đồng loại c*̉a nó, sau đó xoay người vọt về phía Tang Lộ. Con quái vật há to miệng, để lộ đám răng nhọn sắc bén. Tốc độ của nó nhanh như một quả ngư lôi, tạo ra một chuỗi bọt nước kéo dài phía sau.
Hạ Vị Sương thấy làn nước trước mắt lập tức trở nên cuồn cuộn, vẩn đục. Một dòng máu tươi lan ra. Cô nheo mắt, muốn rụt về sau theo phản xạ, nhưng chỉ khiến bản thân càng kề sát vào Tang Lộ.
Quái vật cá mới còn chưa kịp phô bày uy phong đã chết đi trong lặng lẽ. Tang Lộ lấy viên tinh thạch màu xanh lục c*̉a nó, sau đó ôm Hạ Vị Sương bơi lên mặt nước.
Ào một tiếng, Hạ Vị Sương vùng ra khỏi mặt hồ. Tang Lộ rút lại cái mặt nạ bảo hộ bằng thịt áp trên miệng mũi Hạ Vị Sương. Mấy người vẫn chờ bên bờ hồ thấy cô không sao, cuối c*̀ng c*̃ng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hạ Vị Sương giơ tay lau nước trên mặt rồi lên bờ. Tang Lộ lại không lên theo. Cô trở về từ đại dương, thích nước, thích những nơi mát mẻ. Tang Lộ ngồi trên một c*̣c đá lớn bên hồ, dùng ngón tay chải chải mái tóc rối. Nếu không phải từ eo trở xuống vẫn là một đôi chân thon dài thì hẳn người ta đã nhầm rằng ngồi đây chính là một mỹ nhân ngư. Hạ Vị Sương vốn định bước qua giúp Tang Lộ chải tóc.
Nhưng đúng lúc này, dưới chân núi bỗng vang lên những tiếng hét hoảng loạn, sợ hãi.
Mấy người Hạ Vị Sương lập tức chạy ra đường nhìn xuống, rồi kinh ngạc phát hiện những xác sống đang ngủ say dưới nước đã đột nhiên bò lên từng con một!
Trên bãi đất trống cạnh con suối có mấy đống lửa. Chỉ cần là những xác sống có đại não còn chưa bị đập nát thì bất luận là ở trong nước hay trong lửa, tất cả đều đồng loạt cử động. Hơn nữa, sức c*̉a chúng còn mạnh hơn trước!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!