Chương 3: (Vô Đề)

Nhưng tiếng hét lớn của tôi giống như chọc phải tổ ong vò vẽ.

Lý Tiểu Hoa suýt nữa khóc đến đứt từng khúc ruột.

Tôi nhịn không được tiến lên một bước, muốn ngăn cản Lý Tiểu Hoa tiếp tục nuôi dưỡng con quỷ kia.

Quỷ xui xẻo càng lớn thì người ảnh hưởng càng nhiều.

Đến lúc đó tất cả những người thân cận với Lý Tiểu Hoa đều sẽ bị ảnh hưởng.

Lý Tiểu Hoa thấy tôi đi tới lại thét chói tai, ôm lấy đầu:

"Tống Mạn Mạn muốn đánh người!"

Trong lúc hoảng loạn, Trương Tuệ ôm lấy cô ta, không biết vì sao lại đụng phải ngăn tủ bên cạnh.

Tủ trong ký túc xá của chúng tôi cao bằng một người lớn.

Phía dưới là cái bàn.

Khi ngăn tủ của Lý Tiểu Hoa bị đụng trúng, đồ vật bên trong ào ào rơi xuống đầu Lý Tiểu Hoa.

Có rất nhiều loại nước hoa, kem, mặt nạ và rất nhiều thứ khác nữa.

Một nữ sinh trong phòng ngủ đối diện sửng sốt.

Lập tức chất vấn:

"Tiểu Hoa, không phải chai nước hoa màu vàng này của tôi ư, sao lại ở trong tủ của cậu?"

6

Cô gái này tên là Lưu Văn, bình thường cũng rất thích mua mỹ phẩm dưỡng da.

Cô ấy mơ ước trở thành một blogger trang điểm.

Cho nên sau khi tan học sẽ ở trong phòng ngủ quay phim trên điện thoại di động.

Gia cảnh Lưu Văn không tệ.

Toàn bộ sinh hoạt phí xa xỉ của cô ấy đều được cô ấy dùng để mua đủ loại mỹ phẩm.

Tuy nhiên, mỹ phẩm dưỡng da và mỹ phẩm trang điểm của cô ấy thường xuyên bị mất.

Rất nhiều đồ bị mất mà cô ấy mới chỉ kịp dùng qua một lần.

Vì chuyện này, quan hệ giữa cô ấy và bạn học trong phòng ký túc xá đặc biệt kém.

Bởi vì Lưu Văn hoài nghi mấy nữ sinh khác trộm đồ của cô ấy.

Lưu Văn cắn môi đi lên phía trước, nhặt chai lọ quen thuộc trên mặt đất lên.

Tâm tư cô ấy tinh tế tỉ mỉ, từ sau khi đánh mất đồ đạc đều dùng d.a. o nhỏ khắc chữ L dưới đáy bình.

"Lý Tiểu Hoa, cô giải thích một chút đi, vì sao đồ của tôi lại ở chỗ này của cô?"

Không khí trong nháy mắt an tĩnh lại.

Rốt cuộc Lý Tiểu Hoa cũng ngừng khóc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!