Chương 60: (Vô Đề)

Tôi chỉ thích cậu

Học kỳ này, bài vở của Ninh Tri rất nặng. Cậu lập một kế hoạch học tập, mỗi ngày đều có những nhiệm vụ học tập cố định phải hoàn thành.

Ở ngành hiện tại, cậu đúng là không giỏi. Mỗi kỳ thi, cậu chỉ vừa đủ qua nhờ nền tảng học tập trước đây. Muốn nâng cao thành tích, cậu vẫn cần sự hỗ trợ từ bên ngoài. Vì vậy, mấy ngày nay, ngoài việc cùng học với Ninh Tri, Giang Hoành Diễn còn giúp cậu kèm bài.

Hôm nay, Ninh Tri chưa hoàn thành nhiệm vụ học tập. Vì sắp đến giờ tắt đèn, cậu đành về sớm, lát nữa còn nhờ Giang Hoành Diễn giảng cho vài bài tập.

Dù sao Lương Thừa Duy và Ngụy Trì cũng chưa ngủ sớm như vậy.

Trong phòng bật điều hòa, đèn lớn đã tắt, chỉ còn đèn bàn của mỗi người sáng.

Giang Hoành Diễn ra ngoài hơi muộn, vừa lau mái tóc ướt nhẹp vừa đến ngồi cạnh bàn Ninh Tri.

"Thơm quá," Ninh Tri cười, "Dùng sữa tắm nào vậy? Lần sau tôi cũng dùng."

Giang Hoành Diễn biết Ninh Tri đang trêu mình. Người anh làm gì thơm bằng Ninh Tri, mùi hương trên người Ninh Tri không phải từ bất kỳ loại sữa tắm nào. Giang Hoành Diễn đã nghiên cứu rồi, nhưng đúng là thơm đến khó quên.

"Còn mấy bài nào?" Giang Hoành Diễn hỏi, "Làm sơ đồ tư duy trước đi, vừa nãy ở phòng tự học không phải đã làm được một nửa sao?"

Giang Hoành Diễn lúc này mà vẫn đầy đầu nghĩ đến chuyện học, Ninh Tri bất đắc dĩ, đành lấy sách ra.

Giảng xong hai bài, Giang Hoành Diễn lại giải thích thêm hai kiến thức liên quan, tiện thể khoanh vùng trọng tâm cho ngày mai. Nhiệm vụ học tập hôm nay cuối cùng cũng hoàn thành.

Ninh Tri quay đầu lại, phát hiện Lương Thừa Duy và Ngụy Trì, hai người bị "cuốn" bất đắc dĩ, đã lên giường ngủ.

Hèn gì gần đây hai người họ trông lo lắng thế.

Ninh Tri tự nhìn lại, gần đây mình đúng là "cuốn" hơi quá, nhưng chẳng thấy áy náy chút nào. Cậu ngẩng đầu, nói với Giang Hoành Diễn đứng bên cạnh: "Bạn Giang, để thêm chút kích th/ích, tối nay có thể mời cậu ngủ chung không?"

Giang Hoành Diễn: "…"

Giọng Ninh Tri rất nhỏ, Lương Thừa Duy và Ngụy Trì không biết có thật sự ngủ rồi không, cả hai chẳng phản ứng gì.

Giang Hoành Diễn cảm thấy cái trò nói lời sến sẩm chắc chắn Ninh Tri chưa chịu bỏ qua, anh nói: "Giường nhỏ thế, làm sao ngủ hai người?"

"Còn giả vờ ngây thơ," Ninh Tri bẹo môi Giang Hoành Diễn, làm môi anh bẹp lại, "Có ngủ được hai người hay không, tự cậu không biết à?"

Giang Hoành Diễn: "…"

Anh đúng là hơi ngượng: "Sẽ bị Trưởng phòng và Ngụy Trì nhìn thấy."

"Thấy thì thấy," Ninh Tri cười, đuôi mắt cong cong, "Đến lúc họ hỏi, tôi sẽ nói, cậu đúng là nợ tôi tiền, vì trả không nổi, nên phải lấy thân trả nợ."

"Bạn Giang," Ninh Tri lắc lắc tay Giang Hoành Diễn, "Mau đến trả nợ đi."

Điều hòa đứng trong phòng thổi gió mát lạnh, Giang Hoành Diễn theo sau Ninh Tri trèo lên giường trên.

Giường gỗ trong ký túc kêu "cót két" một tiếng.

Giang Hoành Diễn nhất thời không dám động, lắng nghe động tĩnh trong phòng.

Hai người kia vẫn không phản ứng, có vẻ thật sự ngủ rồi.

Giang Hoành Diễn như làm trộm, nằm xuống cùng Ninh Tri.

Giường của Ngụy Trì ngay cạnh giường Ninh Tri, cậu ấy ngủ rất say, khó mà gọi dậy. Giang Hoành Diễn chăm chú nghe, nghe thấy tiếng ngáy khẽ của Ngụy Trì, mới yên tâm, nằm đầu đối đầu với Ninh Tri.

"Nóng không?" Ninh Tri khẽ hỏi Giang Hoành Diễn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!