Chương 32: (Vô Đề)

Tiêu đề: Trai thẳng cứng đầu giả bộ làm màu

Dù Giang Hoành Diễn cố gắng che chắn tầm nhìn của Tưởng Lạc Minh, nhưng Tưởng Lạc Minh vẫn nhanh chóng phát hiện ra Ninh Tri đang ngồi cạnh anh.

"Vị này là…" Tưởng Lạc Minh thò đầu hỏi, "Giang Hoành Diễn, không giới thiệu một chút sao?"

Giang Hoành Diễn thầm nghĩ: "Có gì mà giới thiệu chứ."

Nhưng anh vẫn tuân theo phép lịch sự, đáp: "Đây là bạn cùng phòng của tôi, Ninh Tri."

"Chào cậu." Tưởng Lạc Minh gật đầu chào Ninh Tri.

"Chào anh!" Ninh Tri cong mắt cười rạng rỡ, "Anh không lạnh à? Có muốn xuống đây ngâm suối nước nóng cùng bọn tôi không?"

Giang Hoành Diễn: "…"

May mà Tưởng Lạc Minh và Giang Hoành Diễn cũng không thân lắm. Nghe lời mời của Ninh Tri, anh ta chỉ đáp: "Thôi, không đâu, tôi có bạn đang đợi, tôi đi trước đây, hai người cứ tự nhiên nhé!"

Nói xong, Tưởng Lạc Minh đi vòng qua họ, hướng về phía bên kia của hồ suối nước nóng.

"Cậu quen anh ta à?" Ninh Tri nhìn theo bóng lưng Tưởng Lạc Minh, trông có vẻ hơi tiếc nuối vì anh ta rời đi nhanh như vậy, "Đã từng chơi bóng rổ với anh ta chưa?"

"Lần trước ở trận bóng rổ của trường thì gặp qua," Giang Hoành Diễn không muốn nói nhiều, "Không thân lắm."

"Ồ…" Ninh Tri cảm thấy mình nên dừng lại đúng lúc.

Dù cậu thực sự rất tò mò về Tưởng Lạc Minh, nhưng rõ ràng nếu nhắc đến anh ta quá nhiều, sẽ gây phản ứng ngược với Giang Hoành Diễn.

Cậu đành giả vờ lưu luyến, dựa lại vào thành hồ.

"Cậu muốn làm quen với anh ta à?"

Không ngờ Ninh Tri không nhắc nữa, Giang Hoành Diễn lại chủ động nhắc đến Tưởng Lạc Minh.

Điều này khiến Ninh Tri hào hứng trở lại: "Ai mà chẳng muốn làm quen với trai đẹp chứ?"

"À, tôi không nói cậu đâu!" Ninh Tri như chợt "nhận ra" điều gì, giơ tay che miệng, "Ý tôi là, với tư cách một chàng gay bình thường, ai mà không muốn làm quen với trai đẹp chứ!"

"Ừ." Giang Hoành Diễn đáp một tiếng, giọng điệu như thể đang bảo cậu: "Tiếp tục nói đi."

"Cậu là trai thẳng, tôi không hứng thú, không nằm trong phạm vi cân nhắc của tôi. Nhưng Tưởng Lạc Minh thì chưa chắc! Tôi lùng sục trên diễn đàn mấy ngày nay, thấy mọi người bàn tán rằng Tưởng Lạc Minh hình như chưa từng yêu ai, xu hướng tình dụ/c cũng không rõ ràng. Có rất nhiều chàng trai theo đuổi anh ta, nhưng anh ta chưa từng kỳ thị ai cả! Dù cũng chưa đồng ý với ai."

"Một chàng trai tốt như thế, tìm đâu ra chứ?" Ninh Tri ôm mặt, ra vẻ mơ màng, làm ướt cả cằm mình, "Tất nhiên là tôi rất mong… nếu anh ta là gay, được yêu anh ta một lần thì tuyệt biết bao!"

Đồng tử Giang Hoành Diễn khẽ co lại.

"Mình đã ám chỉ rõ ràng thế rồi," Ninh Tri thầm nghĩ, "Giang Hoành Diễn chắc phải hiểu chứ?"

Quả nhiên, câu tiếp theo của Giang Hoành Diễn là: "Tôi cũng chưa từng kỳ thị ai."

Ninh Tri mừng rỡ, dẫn dắt thêm: "Thế nên?"

"Thế nên cậu làm sao biết Tưởng Lạc Minh không phải là "trai thẳng như tôi"?"

Nụ cười trên mặt Ninh Tri dần tắt lịm: "…"

Cậu vẫn không hiểu.

Hớn hở nhầm rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!