Chương 59: Hay là em diễn với anh trước một đoạn?

"Đoạn văn này hay quá đi." Nhan Khuynh nhận xét rồi lật qua các trang. Thật trùng hợp, cô chỉ tùy tiện lật qua, không ngờ lại thấy đến phần đám cưới của nam chính và nữ chính.

"Nay lấy ước hẹn bạc đầu, viết lên giấy đỏ. Để thực hiện thề hẹn, vẽ lên uyên ương.*" Nhan Khuynh độc nội dung của hôn thư rồi nói: "Không ngờ, người xưa viết thư rất lãng mạn."

*Trích từ một hôn thư thời Dân Quốc ở Trung Quốc.

Cảnh Hoài không nhúc nhích, anh chỉ lặng lẽ nhìn Nhan Khuynh. Mặt của Cảnh Hoài không biểu lộ điều gì nhưng ánh mắt của anh lại khá phức tạp.

Nhìn thấy Cảnh Hoài như vậy, Nhan Khuynh lại càng cảm thấy hứng thú hơn. Cô cười lớn rồi ngã vào người anh. Nhưng sau đó, Cảnh Hoài đã đỡ Nhan Khuynh lại và anh nhìn cô với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Nhan Khuynh: "Anh giận em à?"

Cảnh Hoài: "Không có."

Nhan Khuynh: "Vậy anh ghen rồi đúng không?"

Cảnh Hoài không nói gì nhưng rõ ràng đó là anh đang thừa nhận rằng mình đang ghen.

Dáng vẻ ghen tuông của Cảnh Hoài khiến trái tim cô như bị tan chảy. Nhưng Nhan Khuynh lại không kiềm chế được suy nghĩ của mình, cô tiếp tục trêu ghẹo anh: "Vậy để em dỗ anh nhé?"

Nhan Khuynh có ý gì vậy? Đột nhiên, Cảnh Hoài cảm thấy có chút khẩn trương. Quả đúng như dự cảm của anh, chỉ vài giây sau, anh đã bị cô dồn vào ghế lái.

Vì Nhan Khuynh đã rất quen thuộc với không gian trong xe nên cô có thể dễ dàng nhấn nút điều chỉnh chỗ ngồi dưới ghế, hạ chỗ tựa lưng bên người Cảnh Hoài xuống. Sau đó, Nhan Khuynh lại nhích cả người sang bên ghế lái.

Trong nháy mắt, khoảng cách cơ thể giữa hai người được rút ngắn. Hơi thở của Nhan Khuynh vẫn ở bên tai Cảnh Hoài.

"Nếu anh không muốn xem em với người khác diễn, hay là em diễn với anh một đoạn trước được không?"

"Diễn, diễn cái gì?" Nhan Khuynh tiến đến gần, khiến tim Cảnh Hoài đập kịch liệt.

"Chúng ta sẽ diễn phân đoạn ở suối nước nóng. Em là nữ chính và bây giờ anh sẽ là con mồi của em. Cho nên… anh đừng cử động." Nhan Khuynh cười nhẹ, sau đó cô hôn lên môi Cảnh Hoài.

Các tình tiết tuy không đổi nhưng lại khác địa điểm và quyền chủ động của nhân vật cũng thay đổi. Cảnh Hoài không khỏi sửng sốt nhưng Nhan Khuynh lại bị sự ngây ngốc của anh dụ dỗ. Cô đè Cảnh Hoài lên ghế lái và nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt anh từng chút một.

Từ đôi mắt, đến sống mũi rồi tiếp tục đến đôi môi. Vào lúc cô cắn yết hầu của anh, Nhan Khuynh cảm nhận được hơi thở dồn dập của Cảnh Hoài.

"Anh còn ghen không?" Trên mặt Nhan Khuynh tràn đầy sự vui vẻ, cô ghé sát tai anh hỏi.

Nhưng mà Cảnh Hoài một lúc sau mới phản ứng lại, anh vươn tay ôm lấy Nhan Khuynh vào lòng và ghé vào tai cô thì thầm nói: "Vẫn còn một chút."

"Vậy em hôn anh thêm một cái nhé?"

"Ừm." Cảnh Hoài nhiệt tình nhắm mắt lại.

"Anh chẳng có tiền đồ gì hết!" Nhan Khuynh nhéo nhẹ lỗ tai của Cảnh Hoài.

Cảnh Hoài không động đậy, anh như muốn nói rằng khi bên cạnh em thì anh không cần tiền đồ làm gì cả.

"Anh thật là!" Nhan Khuynh bất đắc dĩ lắc đầu, cô cười nhẹ rồi lại hôn lên khóe môi của Cảnh Hoài một lần nữa.

Bây giờ cô phải làm sao đây? Sự ngọt ngào này khiến cô không muốn xa anh một chút nào!

——————————————

Cuối cùng, bởi vì hôm qua đã xảy ra một cảnh tượng quyến rũ ở trong xe nên việc diễn xuất của Nhan Khuynh hoàn toàn thất bại. Vì vậy, đạo diễn cũng rất phiền muộn. Nhưng sau đó, ông vẫn hỏi Nhan Khuynh một câu: "Cô có thể giúp tôi thiết kế các động tác võ thuật được không?" Có thể thấy được rằng Nhan Khuynh là người biết võ. Tuy các động tác của cô không giống với những giới võ thuật khác nhưng các động tác đó lại rất đẹp mắt.

Vì thế, đạo diễn Lý nghĩ rằng mặc dù Nhan Khuynh không đóng vai chính nhưng nếu ông ấy có thể nhờ cô hỗ trợ cho kịch bản võ thuật thì cũng là may mắn lắm rồi.

Chuyện này cũng không phiền phức lắm. Vì vậy, Nhan Khuynh trực tiếp đồng ý và cô cũng không hề do dự một chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!