Chương 40: Anh à mặt anh cũng dày quá rồi.

Quần què, dẫn đi gặp quỷ?!

Nghĩ đến đứa trẻ mà cậu ấy nhìn thấy ở nhà trước đó, Lâm Niệm Hàn cảm thấy lạnh sống lưng.

Nhưng Nhan Khuynh cảm thấy khá hợp lý: "Gọi hồn làm gì dễ dàng thế! Hơn nữa, sợi hồn này của cậu đã ra khỏi cơ thể nhiều năm, nó rất xa lạ với linh hồn trong cơ thể hiện tại, phải ở chỗ cực âm mới gọi được."

"Hơn nữa, loại địa điểm này thường không có ở thành thị, nhưng trung tâm của nhà chữ "chết" đối diện lại có thể sử dụng được. Tiện phá luôn tình hình khu dân cư này, một lần làm hai chuyện luôn cho lẹ.

Sau khi giải thích lại một lần nữa, Nhan Khuynh thấy Lâm Niệm Hàn vẫn còn có chút sợ hãi, liền vỗ vai cậu ấy động viên: "Cố lên, làm đàn ông sao có thể nói là không làm được?"

"Vậy tại sao vừa rồi cô không nói thế với anh họ tôi? Anh ấy cũng nói là anh ấy sợ mà." Lâm Niệm Hàn nhìn Nhan Khuynh một cách ai oán, cảm thấy rằng mình đang bị đối xử khác biệt.

Nhan Khuynh suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn Cảnh Hoài: "Chắc là nhìn đẹp hơn cậu đấy, dù sao tôi cũng thích đẹp."

Cho nên cứ nói thẳng ra thế à? Lâm Niệm Hàn thấy cuộc sống này không còn gì luyến tiếc nữa, quay đầu thấy không biết khi nào mà Cảnh Hoài với Nhan Khuynh đi cùng nhau. Cảnh Hoài thì ít nói mà Nhan Khuynh cứ đùa giỡn anh.

Khi nói đến vụ án muốn hợp tác cùng nhà họ Ngụy, Nhan Khuynh thuận miệng nói một câu: "Tốt nhất là không nên."

"Có chỗ nào không ổn sao?"

"Đương nhiên." Cầm lấy tay Cảnh Hoài, Nhan Khuynh viết chữ "Ngụy" lên lòng bàn tay anh: "Tách nó ra chính là làm việc với quỷ. Anh nói xem giao vụ án cho quỷ, làm sao có thể thuận lợi được?"

"Được, vậy trở về anh đổi." Cảnh Hoài gật đầu, không có ý phản bác. Anh rõ ràng là một người đàn ông rất điềm tĩnh, nhưng lại có vẻ rất ngoan ngoãn. Nhìn vào ánh mắt anh, có vẻ như bởi vì được nắm tay thân mật mà trốn tránh.

Nhan Khuynh chớp chớp mắt, hiển nhiên là rất thích kiểu ngây thơ này của Cảnh Hoài, nhịn không được đưa tay xoa xoa tóc anh: "Anh đáng yêu quá đi à."

Cảnh Hoài cúi đầu tùy ý cho Nhan Khuynh xoa. Lâm Niệm Hàn bị bỏ quên phía sau nhìn cảnh trước mắt mà chỉ muốn nói, xin hai người mau kết hôn đi! Đừng ngược đãi động vật vô tội nữa.

May mắn là đường không dài. Khi họ bước vào khu phố đối diện, Nhan Khuynh và Cảnh Hoài đều kiềm chế suy nghĩ của mình và trở nên nghiêm túc.

Kể từ khi Nhan Khuynh phá Tham Đầu Sát, kiến trúc sư khu dân cư này bất ngờ bệnh nặng nhập viện, nhân viên bảo vệ bên trong cũng nhanh chóng chạy đi, bây giờ trông giống như một tòa nhà ma nào đó bị bỏ hoang.

Mới tiến vào khu dân cư, Lâm Niệm Hàn nhịn không được mà rùng mình. Mà càng làm cậu ấy thấy quái dị hơn là toàn bộ cây trong khu dân cư này toàn là cây hòe.

Lâm Niệm Hàn từng nghe người lớn nói rằng cây hòe thuần âm, dễ gọi mấy thứ dơ bẩn. Nhưng trong khu này không chỉ có nhiều cây hòe, mà còn có nhiều hình dáng khác nhau. Hoặc là cây bị vặn vẹo, hoặc là cây có một cái lỗ lớn ở giữa. Gió thổi qua, có tiếng thút thít, nghe như là tiếng quỷ khóc sói tru.

"Xuyên tâm sát và Điếu khách sát, chuyên chiêu mộ cô hồn dã quỷ" Thấy cậu ấy tò mò, Nhan Khuynh trực tiếp giải thích cho Lâm Niệm Hàn.

*"Xuyên Tâm sát" là thế phạm khá phổ biến trong phong thủy Dương trạch, chỉ ngôi nhà bị luồng khí từ ngoài xông vào từ cửa chính tới gian cuối.

*Điếu khách sát: Điếu khách là một thần sát trong tứ trụ, đại diện cho chuyện tang sự xảy ra, thuộc hung sát. Khi vận hành gặp Điếu khách, hơn nữa tổ hợp tứ trụ lại không tốt thì mệnh chủ có thể xảy ra nhiều tai họa.

"Cái khu dân cư này muốn làm cái gì vậy?"

"Vì làm lung lay căn cơ của anh họ anh đấy, có lẽ muốn nhân cơ hội giết người." Nhan Khuynh vừa nói vừa quay sang nhìn Cảnh Hoài. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T.

Bởi vì sau đó Nhan Khuynh cẩn thận nhớ lại nội dung cuốn tiểu thuyết kia, cuối cùng phát hiện trong đó kỳ thực có giới thiệu liên quan về Cảnh Hoài. Chỉ là rất ít, chỉ nói một câu ở nước ngoài chỉ ru rú trong nhà, rất bí hiểm.

Cho nên Nhan Khuynh cảnh giác, có lẽ Cảnh Hoài mắc mưu ngay đây, hoặc là chính nhà họ Cảnh suy đồi, Cảnh Hoài phải ra nước ngoài làm lại. Hoặc là Lâm Kiến lợi dụng đúng lúc đúng chỗ, chưa từng đối đầu với Cảnh Hoài nhưng Cảnh Hoài vì tổn thương căn cơ mà ra nước ngoài tu dưỡng.

Nhưng dù là cái nào đi chăng nữa thì đó cũng không phải là một kết quả tốt.

Ngược lại, bản thân Cảnh Hoài lại rất bình tĩnh, giống như người sắp bị giết không phải mình.

Ba người tiếp tục đi vào, càng đến gần trung tâm nhà chữ "chết", cảm giác mát lạnh càng rõ ràng hơn. Điều quan trọng nhất là Lâm Niệm Hàn luôn có cảm giác xung quanh mình có rất nhiều người.

Nhưng cẩn thận quan sát cũng chỉ có ba người họ ở đây.

"Hơi lạnh, nhịn một chút." Nhan Khuynh nhìn ra nghi ngờ trong lòng Lâm Niệm Hàn nhưng cũng không có nói cho cậu ấy biết. Sinh hồn của cậu trai này không ổn, nếu thấy xung quanh có mấy người thiếu tay thiếu chân thật thì đừng nói tới chuyện gọi hồn, chỉ sợ cái thân hiện tại đã dọa chết ngất rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!