Chẳng mấy chốc mà một tháng đã trôi qua, ngay khi Khánh Dương vừa kết thúc chuyến du lịch mùa hè của mình thì đã đến ngày nhập học ở trường mới. Là một người đã chuyển trường không ít lần, Khánh Dương xem ngày hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác, chẳng cảm thấy lo lắng hay hồi hộp gì cả. Thậm chí cô còn có nhiều thời gian để ngủ hơn vì thời gian vào học ở trường mới không sớm như trường cũ lúc trước.
Khánh Dương dậy khá sớm, sau khi rửa mặt xong thì quay lại giường gọi Anna. Đêm qua Anna qua nhà Khánh Dương ngủ, một phần là vì ba mẹ đều không có ở nhà, một phần vì gặp Khánh Dương để nhận những món đồ mà cô đã nhờ người bạn của mình mua giúp khi đi du lịch. Một điều quá đỗi quen thuộc của cả hai. Anna làm vệ sinh cá nhân xong nhưng vẫn chưa cảm thấy tỉnh táo hơn được chút nào. Cô ngồi ở mép giường ngẩn người một lúc rất lâu, ánh mắt lơ đễnh nhìn Khánh Dương đang đứng trước gương để nghiên cứu về bộ đồng phục mới.
Khánh Dương xoay mấy vòng, cố gắng lục lọi trong trí nhớ của mình về lần đầu tiên mặc bộ đồ này lên người vào một tháng trước là như thế nào, cô cảm thấy bộ đồ này hình như bị chật đi thì phải. Chẳng lẽ là cô lại tăng cân rồi. Khánh Dương căng mắt nhìn bản thân mình trong gương, may mà cũng không có nhiều thay đổi đáng kể. Cô có chút rầu rĩ quay sang hỏi Anna: "Mình mập lên đúng không nhỉ?"
"Đâu có đâu, vẫn vậy mà." Anna ngáp một cái, trả lời cho có lệ. Cô không hiểu vì sao Khánh Dương có thể dậy sớm mà vẫn tỉnh táo như thế trong khi đêm qua cả hai đi ngủ muộn như nhau.
Đồng phục của trường Silver được thiết kế khá đơn giản theo tông màu xám nhạt, gồm một chiếc váy ngắn trên đầu gối một đoạn và áo sơ mi trắng kèm theo một chiếc nơ cùng tông màu. So với đồng phục của trường Anna thì có phần phức tạp hơn. Sau khi thay đồng phục xong thì Anna cũng dần tỉnh ngủ. Cô bước ra ngoài bắt đầu đi tìm balo đi học của mình. Đến lúc này, sau khi đã tỉnh táo hơn thì Anna mới bắt đầu nhìn kỹ hơn bộ đồng phục mới của Khánh Dương, không khỏi trầm trồ khen ngợi một câu: "Đồng phục của bạn đẹp thật đấy."
Anna nói xong liền nhìn lại bộ đồng phục của mình. Đây là kiểu đồng phục chung của các trường dành cho con của người nước ngoài ở Việt Nam, bao gồm áo thun polo kèm quần short theo màu sắc quy định của từng trường, mang đến cảm giác đơn giản, năng động và thoải mái. Riêng về vấn đề đồng phục, Khánh Dương phải đồng ý với Anna, cô cũng thích đồng phục của trường mới hơn trường cũ.
Với cô, đồng phục góp phần không nhỏ vào tâm trạng mỗi ngày đi học nên khi được mặc đồng phục đẹp thì cũng vui vẻ theo.
"Ừ, hợp gu mình, mình thích màu này và kiểu dáng đơn giản. Nhìn như vậy mới sạch sẽ và sang chảnh, chứ màu mè quá lại thành ra lố lăng."
Sau khi kiểm tra lại balo đi học xem đã đủ đồ dùng cần thiết chưa thì Khánh Dương bắt đầu trang điểm. Vì hôm nay là ngày đầu tiên đi học ở trường mới, không biết quy định sẽ thế nào nên cô không dám trang điểm đậm như phong cách yêu thích của mình mà chỉ dùng kem chống nắng, kem che khuyết điểm che đi quầng thâm dưới mắt vì thức đêm tám chuyện cùng Anna, cuối cùng là kẻ một đường khá mỏng trên mí mắt rồi tô thêm màu son cam đào cho thêm phần tươi tắn.
"Bạn được make
-up đi học rồi à?" Anna cười hỏi.
"Ừ, mừng thật sự. Với được nhuộm tóc nữa. Trước đó để tóc đen mặt mộc nhìn cứ như ai chứ không phải mình." Khánh Dương trả lời Anna trong lúc dùng máy sấy tóc tạo kiểu.
Anna thì không cầu kỳ như Khánh Dương, nghe xong cũng gật đầu một cái như đã hiểu. Cô cũng công nhận sau khi nhuộm tóc và trang điểm xong thì nhìn Khánh Dương trở nên có khí chất hơn hẳn, lại còn phù hợp với tính cách của cô. Khánh Dương khi không trang điểm và để tóc đen cũng được xem là xinh đẹp, chỉ là nhìn qua thì mang đến cảm giác hiền lành và trong sáng, hoàn toàn bất đồng với tính cách của cô.
Điều này khiến cho những người có thói quen phán xét người khác qua vẻ bề ngoài sẽ cảm thấy không được hợp lý cho lắm khi nhìn ngoại hình của Khánh Dương và so sánh với tính cách thật sau khi tiếp xúc một thời gian dài. Quá mức bất đồng. Sau khi trang điểm xong, Khánh Dương đến tủ trưng bày bộ sưu tập nước hoa của mình, nhìn qua một lượt rồi chọn một mùi nào đó càng nhẹ càng tốt để sử dụng.
"Công nhận, nhìn không liên quan gì hết. Nhưng mà hôm nay bạn make
-up nhạt hơn bình thường thì phải." Anna quan sát một lúc rồi nói. Tuy cô không thích trang điểm nhưng không phải là không biết. Theo trí nhớ của cô, màu son Khánh Dương thích thường là màu đất hoặc là màu đậm, kẻ mắt cũng khá sắc sảo, nhìn như thế này lại cảm thấy có chút không quen.
"Dù sao cũng là đi học mà. Trường tư tuy dễ hơn trường công nhưng cũng không phải ở Mỹ. Với lại mình nói rồi, mình sẽ chuyển sang làm trà xanh. Mà cậu biết đó, trà xanh có chiêu gì, chính là em không biết make
-up đâu. Mình đang học theo đó. Nhìn thế này chẳng ai biết mình make
-up cả."
Khánh Dương trả lời một cách khá chắc chắn. Cô quyết tâm sẽ thử phong cách sống của trà xanh để xem có hiệu quả gì mới lạ hay không. Cô quan sát bản thân mình trước gương một lúc rồi âm thầm cảm thán. Kể ra trước đây cô được các bạn nam yêu thích thì đa phần cũng vì ngoại hình. Khánh Dương tự nhận xét tính cách của mình không đến nỗi quá tệ, nhưng không phải kiểu yếu đuối và ngây thơ vô số tội trước mặt các chàng trai , nên nếu xét về tính cách thì cô lại có phần thua thiệt.
Là một người hướng đến sự hoàn hảo, Khánh Dương muốn tìm hiểu xem là cuối cùng thì tính cách nào mới là hoàn mỹ nhất. Tất nhiên thì với bản chất của cô thì việc có được con trai yêu thích hay không không phải là một điều vô cùng quan trọng, chỉ là cô muốn thử xem vì sao nhiều người lại thích tỏ vẻ ngây thơ trước mặt con trai như vậy mà thôi.
Anna đã sớm quên đi mối thù sâu sắc của Khánh Dương một tháng trước nên có chút ngơ ngác, nhất thời không hiểu bạn mình đang nhắc đến chuyện gì. Cô phải mất vài phút để nhớ ra câu chuyện hãi hùng của Khánh Dương lúc trước. Cũng vì sau khi trải qua chuyện đó, Khánh Dương cũng không để trong lòng, chẳng mấy ngày đã quên luôn anh bạn trai cũ kia, vui vẻ đi du lịch nước ngoài mới về nước được vài ngày để nhập học.
"À mình nhớ rồi. Lần này bạn thù dai thật."
"Thật ra mình cũng không ám ảnh như vậy. Chẳng qua mình ngồi máy bay lâu nên có tải về mấy bộ phim, xem xong lại cảm thấy siêu cay cú. Trước đó xem không cảm thấy gì, mà giờ trải qua rồi nên xem khá là có cảm xúc hơn hẳn. Nay nhân tiện việc chuyển trường mình muốn thử xem sao. Chuyển trường chính là một lợi thế, như tẩy trắng làm lại cuộc đời vậy."
"Nhưng mà mình thấy trong trường hợp của bạn dùng từ trà xanh cũng không hẳn. Trà xanh là kiểu giả vờ ngây thơ trước mặt một người đã có người yêu với mục đích bất chính mà. Bạn đâu có như vậy. Cùng lắm chỉ là tỏ vẻ thôi."
"Cậu nói cũng đúng. Mình chẳng thiếu người yêu để đi cướp. Nhưng mình muốn giả nai cơ. Với lại dạo này coi nhiều phim nên mình thấy là quả thật con trai chỉ thích bảo vệ người yếu, chứ không bảo vệ người đúng. Nên nếu mình hổ báo ra quật nhau với người ta thì cho dù mình đúng cũng thành sai. Nên mình muốn đổi phong cách sống."
"Mình hiểu, mình hiểu, công nhận là tức thật."
"Thay đổi rồi biết đâu bắt được một anh nào đó thú vị. Tính cách mình xưa giờ cũng chỉ thu hút được vài kiểu con trai cố định thôi. Biết đâu bất ngờ."
"Bạn lúc nào cũng nghĩ tới tình yêu nhỉ?"
"Hương vị của cuộc sống mà. Thôi đi ăn sáng, hiếm khi nào ba mẹ mình có ở nhà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!