Mãi cho đến khi Hoàng Nam nói chuyện điện thoại xong và quay trở lại phòng thì Khánh Dương vẫn đang trong cuộc gọi với Thùy Linh. Hắn học bài cũng đã lâu nên chưa muốn quay trở lại màn hình laptop liền mà đến chỗ Khánh Dương đang ngồi để nhìn cô làm bài.
Hiện tại Khánh Dương đang làm theo lời góp ý của Thùy Linh để sửa lại đoạn phim. Không rõ đầu dây bên kia Thuỳ Linh đã nói gì mà Khánh Dương lại phản đối một cách gay gắt: "Không cắt, chỗ đó cắt bớt lúc chuyển cảnh nhìn cứ bị thiếu thiếu thế nào ấy. Nhìn kỳ lắm. Để tao chỉnh tốc độ nhanh hơn 0.25 lần coi sao."
Khánh Dương từ chối lời đề nghị của Thùy Linh, cùng lúc đó cũng thực hiện thao tác trên máy tính để xem thử kết quả như thế nào. Vẫn là tốt hơn những gì Thùy Linh muốn. Thùy Linh thấy điểm này cũng không quá quan trọng nên cũng chấp nhận theo ý của Khánh Dương.
"Ok chốt vậy nha, tao sửa xong thì gửi qua cho Mỹ Mỹ lồng tiếng rồi mày rà lại lần nữa xong nộp bài luôn."
Khánh Dương thống nhất lại với Thùy Linh rồi tắt cuộc gọi. Việc tranh cãi lúc làm bài với Thùy Linh còn không khiến cô căng thẳng bằng suýt nữa bản thân mình bị vạch trần chuyện đang ở cùng với Hoàng Nam nữa.
Khánh Dương tranh thủ sửa lại nốt những phần còn sót mà cô đã đồng ý với Thùy Linh lúc nãy, hoàn toàn không nhận ra Hoàng Nam đã xuất hiện cạnh bên mình từ lúc nào. Hoàng Nam thấy vậy cũng không làm phiền đến cô. Không gian lại rơi vào yên lặng. Cho đến khi hoàn thành xong những việc cần làm và gửi lại cho mình thì Khánh Dương mới thở phào nhẹ nhõm. Phần còn lại cứ để cho Thùy Linh xử lý.
Lúc này Khánh Dương mới nhận ra Hoàng Nam đã đứng cạnh bên mình nãy giờ.
"Nãy giờ không thấy Nam."
"Không sao. Cái clip đó nhiều điểm không?" Hoàng Nam quan tâm hỏi.
"Chiếm ba mươi phần trăm điểm tổng kết lận đó. Còn một bài sáng tạo nội dung với một bài thuyết trình nhóm nữa là hết học kỳ này rồi."
"Dương có năng khiếu bên mảng này nhỉ?"
Trước câu hỏi này của Hoàng Nam, Khánh Dương có chút lưỡng lự: "Cũng không hẳn, một chút kỹ năng vặt thôi. So với một số người trong lớp tự chọn đó thì cũng không quá nổi bật. Không so sánh được như Nam ở mấy môn về công nghệ máy tính rồi."
Thật ra kỹ năng quay phim, dựng phim và làm hậu kỳ này Khánh Dương cũng chỉ biết một cách cơ bản vì đã từng học qua một lớp vỡ lòng mà thôi, gọi là năng khiếu thì chưa đủ. Nếu bàn về năng khiếu thì những gì Hoàng Nam giỏi mới thật sự là năng khiếu, tối thiểu thì nên đứng đầu trong môn học tự chọn liên quan đến lĩnh vực đó.
"Nam cũng không có gì xuất sắc đâu. Cũng chỉ là trong quá trình tìm hiểu ngành nghề để sau này học đại học có nghịch qua một tí thôi."
Hoàng Nam lại khiêm tốn rồi, Khánh Dương thầm nghĩ. Nếu mà chỉ nghịch qua mà có thể tham gia vài cuộc thi rồi vô tình đạt giải như hắn thì chắc nhiều người cũng muốn nghịch thử.
"Vậy là sau này Nam sẽ học công nghệ thông tin à?"
"Ừ nếu như không có gì thay đổi. Mà thiên về Big Data hoặc Trí tuệ nhân tạo. Còn Dương thì sao? Sau này Dương định học ngành gì?"
"Lúc đầu thì định học Luật, mà sau đó thấy không phù hợp lắm, vì đằng nào thì Dương cũng sẽ không học ở đây, về sợ khó áp dụng. Nên giờ Dương đang tìm hiểu Marketing rồi."
Hoàng Nam gật gù, bỗng nhiên trong suy nghĩ của hắn thoáng qua hình ảnh Khánh Dương bắt mình ký một đống giấy tờ gì đó tại thời điểm cô trả tiền sửa xe cho hắn. Hoàng Nam chợt hiểu ra gì đó, thì ra là vậy. Hoàng Nam không có nhiều kiến thức bên lĩnh vực marketing và truyền thông, hắn nghĩ đơn giản là Khánh Dương muốn làm công việc giống như mẹ của cô.
"À là giống như những gì mẹ của Dương làm và môn tự chọn Dương học hả?"
"Nó khác nhau á Nam. Mẹ Dương làm bên truyền thông, nó là quảng cáo hoặc quan hệ công chúng. Mà công ty của mẹ Dương thì mạnh về quan hệ công chúng hơn, bên của mẹ Nguyên Khang thì mới là về quảng cáo. Còn Dương thì muốn học về Marketing, ít sáng tạo hơn một tí, tập trung vào chiến lược nhiều hơn, và có cả làm về số liệu với bên bán hàng nữa."
Khánh Dương tỉ mỉ giải thích, Hoàng Nam như được mở ra một chân trời mới. Những gì hắn biết thường chỉ tập trung vào lĩnh vực kinh doanh của gia đình như bất động sản, sau này thì mở rộng sang nhà hàng, khách sạn và các địa điểm vui chơi giải trí. Ngoài ra Hoàng Nam cũng biết một chút về ngành tài chính và tư vấn chiến lược vì trước đây mẹ hắn từng làm, nhưng hắn cũng không có hứng thú cho lắm nên không tìm hiểu thêm.
Ngoài những lĩnh vực trên thì Hoàng Nam đa phần dành thời gian đào sâu những thứ mà mình quan tâm nên hắn cũng không rõ lắm về ngành nghề khác.
Hôm nay nhờ Khánh Dương giải thích mà hắn mới biết thêm nhiều thứ. Bây giờ hắn mới nhận ra Khánh Dương cũng khá nghiêm túc về dự định sau này của cô, không như những người khác ở độ tuổi này vẫn còn vô tư không suy nghĩ nhiều.
"Thế Dương đã chọn trường chưa?"
"À cái này thì vẫn chưa. Nhưng chắc chắn là không học ở đây rồi. Còn Nam thì sao?"
Trước câu hỏi của Khánh Dương, Hoàng Nam suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: "Thì cũng chọn được nhiều trường để tham khảo coi cần nộp những gì. Nơi nào nhận thì sẽ học ở đó."
"Thế Nam định học ở đâu?"
"Khó nói lắm. Nam đã sống ở Anh hai năm rồi nên đang muốn đến chỗ mới. Úc thì khá buồn, ở khu trung tâm Melbourne với Sydney còn đỡ đỡ chứ ở xa tí thì chán lắm. Sing thì cũng được, nhưng gần nhà nên không thích. Nam đang xem xét ở Mỹ. Dù sao thì cũng không có nơi nào tốt hơn Mỹ để học về công nghệ thông tin cả."
Khánh Dương lắng nghe những gì Hoàng Nam cân nhắc, cô cũng có những suy nghĩ tương tự. Đối với ngành học của Hoàng Nam thì đây là những điểm đến tốt nhất rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!