Hoàng Nam và Khánh Dương đến một trung tâm thương mại gần trường.
Thật ra đối với người bạn tên Bảo Châu này, cả Khánh Dương và Hoàng Nam đều không quá thân thiết.
Bảo Châu là thành viên lớp 11A nhưng lại ngồi ở bên kia lớp học, vốn dĩ chung nhóm với Nguyên Khang, cũng chưa từng nói chuyện cùng bọn họ.
Nhưng dù sao Hoàng Nam cũng là lớp trưởng, đối với những hoạt động mang tính chất tập thể và đại diện như thế này thì buộc phải tham gia.
Với sự giúp đỡ của Khánh Dương, cuối cùng Hoàng Nam cũng mua được món quà phù hợp.
Dù sao cũng chỉ mang tính chất kỷ niệm là chính, bọn họ vốn dĩ cũng không phải là người sống thiếu thốn, cũng không đặc biệt cần một món đồ nào, vì vậy cứ mua một cái gì dễ dùng và phổ biến là ổn.
Mọi việc rất nhanh được quyết định như vậy.
Mua quà xong thì vẫn còn sớm, dù sao thời gian trống cũng còn khá nhiều nên cả hai vẫn không vội về trường.
"Dương thích xem phim à?"
Hoàng Nam đột ngột hỏi đúng lúc cả hai vô tình đi ngang qua rạp chiếu phim.
Tâm trạng của Khánh Dương có chút ngưng đọng.
Lần cuối cùng cô đến rạp chiếu phim chẳng phải là lần đánh ghen ầm ĩ lần trước rồi sau đó quen biết Hoàng Nam hay sao, kể từ đó đến nay Khánh Dương cũng không đi xem phim lần nào nữa.
"Cũng bình thường.
Có phim hay thì xem thôi."
"Thế sắp tới Dương xem phim gì?"
"Sắp tới?"
Nhất thời Khánh Dương đã quên mất chuyện mình đã đồng ý đi xem phim cùng Cảnh Nguyên, nhưng chỉ vài giây sau lại liền nhớ ra:
"À, phim gì Dương cũng không để ý nữa.
Để xíu về lớp lấy vé ra xem lại."
"Không biết phim gì mà Dương đồng ý ngay lập tức luôn ha.
Vốn dĩ phim gì không quan trọng, quan trọng là đi với ai mà đúng không?"
"Hình như có ai đó đang không được vui phải không nè?"
"Thì chợt nhận ra mình không đặc biệt như mình vẫn tưởng chứ sao."
Hoàng Nam thở dài quay mặt đi, dáng vẻ vô cùng chán chường và bất mãn.
Khánh Dương nhìn thấy thì liền bật cười, cô cho rằng Hoàng Nam vẫn chỉ đang diễn trò nhưng vẫn cảm thấy hắn vô cùng đáng yêu.
Sau khi bị Khánh Dương cười vào mặt, Hoàng Nam thẹn quá hóa giận, liền bỏ đi một mạch.
Khánh Dương dù không xác định được cảm xúc giận hờn này của Hoàng Nam là thật hay đùa nhưng cũng đuổi theo hắn.
Cô không ngờ có ngày mình lại là người đi dỗ Hoàng Nam nữa chứ.
"Nè Nam giận hả?"
Khánh Dương bước lên mấy bước, từ vị trí song song chuyển sang đối diện Hoàng Nam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!