Lần đầu tiên quay trở lại trường học sau chuyện đánh nhau đuổi học ồn ào không khỏi mang lại cho Khánh Dương cảm giác khác lạ.
Sau khi tin tức được công bố ra ngoài, mọi người đều nhìn cô với ánh mắt hoàn toàn khác, thậm chí địa vị của cô trong trường lúc này gần như là ngang bằng với hội học sinh rồi.
Có người còn nói chỉ cần Khánh Dương muốn thì vị trí nữ sinh có quyền lực nhất khối 11 cũng không còn là của Nhã Vy nữa.
Nhưng với tất cả những điều này Khánh Dương đều không mấy quan tâm, cô vốn không thích liên quan đến những chuyện thị phi nữa rồi.
Hôm nay Khánh Dương không trực tiếp về lớp mình mà đến lớp của Việt Anh trước.
Cô đến trước cửa lớp 10A rồi nhìn vào bên trong tìm kiếm, ồ Việt Anh chưa đến nữa.
Khánh Dương có chút thất vọng, hay là giờ giải lao rồi sang nhỉ.
Nhưng mà lý do cô tìm Việt Anh hôm nay lại không muốn ai biết.
Nếu như để giờ giải lao mới sang thì phải giải thích với mọi người rồi.
Khánh Dương quyết định chờ đợi thêm năm phút xem sao.
Khánh Dương đứng chờ chưa được bao lâu thì đã có một nữ sinh nào đó đến bắt chuyện với cô:
"Chị ơi, chị có phải là chị họ của Việt Anh không ạ?"
"Ừ đúng rồi em."
- Khánh Dương đáp.
Sau chuyện tuần trước thì Khánh Dương đã bắt đầu thừa nhận mối quan hệ giữa mình và Việt Anh rồi.
Sau khi nhận được câu trả lời từ Khánh Dương, gương mặt của nữ sinh nọ thoáng qua nét mừng rỡ:
"Vậy chị cho em hỏi mấy điều về Việt Anh với nha."
Trước ánh mắt mong chờ của nữ sinh nọ, Khánh Dương nhún vai đồng ý.
Cô cũng không có lý do gì để từ chối.
Cảm giác làm chị họ của người nổi tiếng cũng không tồi nhỉ.
Bỗng dưng được săn đón hơn hẳn.
"Mẫu con gái Việt Anh thích là gì vậy chị?"
Khánh Dương đơ ra mấy giây, làm sao mà cô biết được.
Sau một thời gian gặp lại ngay cả em họ mình cô còn không nhận ra nữa thì làm sao cô biết Việt Anh thích mẫu người như thế nào chứ.
Khánh Dương cười gượng gạo, cố gắng che giấu đi cảm giác làm chị đầy thất bại của mình.
"À cái này…"
"Chị đang nói xấu em đó hả?"
Sự xuất hiện của Việt Anh chính thức cứu Khánh Dương một mạng, cô nhìn nữ sinh nọ với ánh mắt đầy có lỗi, không phải cô không muốn giúp mà người ta đang ở đây mất rồi cô có muốn nói gì cũng không nói được nha.
Hoàn toàn là lý do bất khả kháng mà.
Nữ sinh nọ nhìn thấy Việt Anh liền rơi vào tình trạng lúng túng, đỏ mặt quay đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!