Khánh Dương nằm trên giường một lúc vẫn không ngủ được.
Cô nhớ lại những gì mình vừa thấy ở trung tâm thương mại lúc nãy.
Cô đoán không sai mà, bà Hương thật sự đã dùng tiền để ra điều kiện với Thùy Chi.
Nhìn thấy Thùy Chi kiên quyết bỏ đi như vậy không hiểu vì sao trong lòng cô cảm thấy cô bạn có chút đáng thương.
Không biết là tên Nguyên Khang kia đã biết chuyện chưa.
Khả năng cao là sẽ không bao giờ biết rồi.
"Haiz tại sao người ta cứ phải đâm đầu vào những chuyện tình biết trước không có kết quả như vậy nhỉ?"
Khánh Dương nói một mình rồi khẽ lắc đầu.
Cô chắc chắn sẽ không bao giờ trải qua hoàn cảnh như vậy.
Có lẽ vì ba mẹ cô dễ tính, vốn dĩ cũng không quá khắt khe trong vấn đề hoàn cảnh tương xứng.
Nhưng ngay từ khi bắt đầu, Khánh Dương đã không muốn mình phải rơi vào những tình huống ngặt nghèo và đau khổ như vậy, vì đã sớm biết sẽ có những cuộc tình sẽ không có kết quả nên ngày từ đầu Khánh Dương cũng đã giới hạn đối tượng gặp gỡ của mình.
Có những người vốn dĩ đừng nên gặp gỡ, cũng đừng nên bắt đầu.
Kể ra Khánh Dương quen biết Hoàng Nam một cách chính thức là sau khi vào học trường Silver, vì cảm thấy phù hợp nên mới tiếp tục để mọi thứ phát triển xa hơn.
Nếu như chuyện của cô và Hoàng Nam kết thúc thì chắc chắn sẽ do bản thân hai người chứ không thể nào bị điều kiện ngăn cản rồi.
Việc có tình cảm với nhau mà bị hoàn cảnh chia cắt thật là đau lòng biết bao.
Tốt nhất là đừng để nó bắt đầu mới tốt.
Điện thoại của Khánh Dương rung lên, báo hiệu có tin nhắn mới.
Khánh Dương cứ ngỡ là Hoàng Nam nhắn cho mình nhưng hóa ra lại là Cảnh Nguyên.
Cảnh Nguyên gửi cho cô một đường link bài hát muốn cô nghe thử.
Bọn họ nói chuyện cũng một thời gian.
Khánh Dương thấy Cảnh Nguyên cũng là người dễ gần, nhưng không phải là kiểu cô thích nên cuộc nói chuyện vẫn cứ dậm chân tại chỗ, dù không có Hoàng Nam, Khánh Dương cũng không thích Cảnh Nguyên.
"Cậu ổn chưa?"
Cảnh Nguyên gửi tin nhắn đến, hỏi về tình trạng của Khánh Dương sau trận đánh nhau ngày hôm đó.
Khánh Dương nhìn lên trần nhà, không lẽ cô lại trả lời mình vừa bị thương thêm nữa chắc là Cảnh Nguyên hoảng sợ mất.
Thôi vẫn nên là nói đối thì hơn.
"Cũng ổn rồi.
Cảm ơn cậu."
Khánh Dương và Cảnh Nguyên nhắn tin qua lại mấy câu rồi kết thúc.
Cô thật sự không có chủ đề chung khi nói chuyện với cậu bạn này.
Cả hai như thuộc về những thế giới khác nhau vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!