Khi Hoàng Nam và Khánh Dương rời khỏi nhà hàng cũng đã hơn mười giờ đêm.
Hoàng Nam lái xe đưa Khánh Dương về.
Đây là lần đầu tiên cả hai đi chơi cùng nhau trễ như vậy, Hoàng Nam có chút tiếc nuối.
Dọc đường cả hai nói chuyện phiếm cùng nhau vài câu.
Khánh Dương ngồi trên xe Hoàng Nam, không khỏi tò mò trên đời này có chuyện gì hắn không biết làm nữa hay không.
Khánh Dương có học điều khiển xe ô tô vài lần nhưng vì chưa đủ tuổi nên cô cũng không nghiêm túc tìm hiểu nên những gì bản thân biết được cũng chỉ là lý thuyết suông.
Thế mà Hoàng Nam cũng bằng tuổi cô nhưng hắn lại lái xe vô cùng thuần thục, tựa như đã sử dụng quen nhiều năm rồi vậy.
Chuyện này đối với một người trưởng thành ở Việt Nam như hắn thì có vẻ hơi sớm.
Trong lúc Khánh Dương còn suy nghĩ mông lung thì Hoàng Nam đột nhiên rẽ sang hướng khác, ngược lại hoàn toàn với đường về nhà cô.
Hắn liên tục nhìn vào gương chiếu hậu như muốn quan sát điều gì đó.
"Sao vậy?"
- Khánh Dương nhận ra điểm bất thường liền hỏi.
Hoàng Nam không muốn làm cho Khánh Dương lo lắng, hắn vốn định âm thầm xử lí chuyện này rồi đưa cô về nhà như dự định.
Thế nhưng nằm ngoài dự đoán của Hoàng Nam, Khánh Dương lại có thể nhận ra rằng đột ngột chuyển hướng như vậy.
Với điểm này hắn quả thật không biết nên vui hay buồn.
Biết rằng mình không thể nào giấu được nữa, Hoàng Nam đành giải thích.
"Nam có cảm giác có người cố tình đi theo chúng ta.
Chắc mất tí thời gian thôi.
Không sao đâu."
Sau khi Hoàng Nam nói xong, Khánh Dương cũng tò mò nhìn vào gương chiếu hậu bên tay phải của mình, quả nhiên đang có vài chiếc xe bám theo bọn họ thật.
Khánh Dương không nghĩ Hoàng Nam lại dễ dàng phát hiện ra chuyện này như vậy, xem ra cuộc sống của hắn trôi qua cũng không mấy bình yên cho lắm.
Hoàng Nam rời khỏi khu vực nhà của Khánh Dương, thử rẽ qua vài đoạn đường phức tạp trong thành phố để kiểm tra, đến lúc này hắn mới có thể xác nhận rằng bọn người kia thật sự đang bám theo hắn.
Là bắt đầu từ lúc nào, là khi hắn vừa ra khỏi nhà, hay là từ lúc bọn họ rời khỏi nhà hàng.
Dù là thời điểm nào đi nữa cũng khiến Hoàng Nam cảm thấy lạnh lẽo không thôi.
Hắn làm liên lụy đến Khánh Dương rồi.
Sau một vài lần cố gắng cắt đuôi nhưng không thành, Hoàng Nam biết rằng mình thật sự phạm phải sai lầm lớn.
Bọn người này không phải giống như nhóm người chặn đánh quay phim lúc nãy, bọn họ xuất hiện với mục đích khác, dù thế nào thì cũng không phải điều gì tốt đẹp.
Trong tình huống này Khánh Dương quyết định không làm phiền Hoàng Nam tập trung lái xe, cô chỉ lặng im quan sát đường phố xung quanh.
Khánh Dương từng trải qua tình huống tương tự, dù không hoàn toàn giống nhau nhưng cô cũng không bỡ ngỡ.
Những lúc như thế này, bình tĩnh là điều nên làm, nhưng cũng là điều khó làm nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!