Đối mặt với đám đông đang vây quanh, Khánh Dương cảm thấy một chút cũng không sợ hãi.
Chẳng phải đã có Hoàng Nam ở đây rồi sao.
Trải qua nhiều chuyện cùng nhau, trong lòng Khánh Dương đã sớm hình thành cảm giác an toàn và tin tưởng vô điều kiện khi ở cạnh Hoàng Nam.
Cô đã từng chứng kiến qua nhiều lần.
Hoàng Nam không phải là kiểu người dễ bị bắt nạt.
Hơn nữa hắn lại có lòng muốn bảo vệ cô.
Tuy nhiên sự việc lần này lại có điểm kỳ lạ, nơi đây vốn không phải là nơi quá mức vắng vẻ, hiện tại dù cũng đã trễ nhưng khu vực này ngoài Hoàng Nam và Khánh Dương ra vẫn còn thêm vài cặp đôi khác.
Vì vậy, nếu bọn họ muốn cướp bóc thì không phải là một sự lựa chọn thông minh.
Hoàng Nam nhất thời không đoán ra được bọn người này xuất hiện vì mục đích gì.
Bình thường có lẽ là muốn cướp tiền, gây chuyện và chọc ghẹo Khánh Dương.
Nhưng với tình hình hiện tại Hoàng Nam thầm nghĩ có lẽ bọn người này đến tìm hắn cũng là một trong những điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Hoàng Nam không vội, Khánh Dương lại càng không, cả hai quyết định chờ xem cuối cùng thì bọn người này muốn gì.
"Em gái, trễ thế này sao còn lang thang ngoài đường thế này? Theo cái thằng này làm gì.
Đi với tụi anh đi.
Tụi anh có nhiều tiền hơn nhiều."
Không để Hoàng Nam và Khánh Dương chờ lâu, một người đã lên tiếng.
Khánh Dương không đáp lời, chỉ nhếch môi cười nhạt.
Tình huống này cũng chẳng phải là lần đầu tiên cô trải qua, cô muốn xem hôm nay bọn họ làm được đến mức nào.
Trong lòng Khánh Dương cảm thấy có tí buồn cười, cô đưa mắt nhìn người nọ từ trên xuống dưới.
Nếu nói về mức độ giàu có, tất cả bọn họ cộng lại còn chưa chắc bằng được một góc của gia đình cô, nói gì đến Hoàng Nam.
Lời thoại đầy kinh điển này không dùng được rồi.
Những người đang đứng ở đó toàn bộ đều nhìn thấy thái độ khinh người của Khánh Dương.
Bọn họ liền cảm thấy chột dạ, từ cợt nhả trở nên tức giận.
Người nọ chửi thề một tiếng rồi bước về phía Khánh Dương.
"Con nhỏ này.
Hôm nay tao phải cho mày một bài học."
Cánh tay dơ bẩn vừa đưa ra, nhưng chưa kịp chạm vào Khánh Dương đã bị Hoàng Nam cản lại.
"Mày là thằng nào? Còn không tránh ra.
Giờ mày chạy đi thì còn được toàn thây đó.
Đừng để lát nữa phải khóc gọi cha gọi mẹ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!