Nếu được chọn, Khánh Dương sẽ chọn môn thể dục là môn học đáng ghét nhất ở trường Silver.
Khánh Dương tự nhận mình là kiểu người lười biếng, không thích vận động.
Chỉ là đôi lúc cảm thấy mình nên luyện tập một tí, còn lại cô sẽ không chủ động tham gia vào các hoạt động luyện tập thể thao nào cả.
Khánh Dương rời khỏi khu vực thi đấu bóng chuyền, tìm kiếm bóng dáng của Thùy Linh quanh khu vực khán đài.
Giờ học Thể Dục của trường Silver được thiết kế theo kiểu ghép lớp với nhau, như thường lệ thì lớp 11A và 11B sẽ học chung một buổi.
Khánh Dương không khó để tìm thấy Thùy Linh trong nhóm nữ sinh tụ tập của nhóm 11B.
Thấy Khánh Dương đang tiến đến, Thùy Linh liền vẫy tay với cô, không quên ngồi dịch sang một bên, chừa cho Khánh Dương một chỗ.
Hiện tại đang là mùa nắng, tuy rằng trong nhà thi đấu đã được điều chỉnh nhiệt độ thích hợp nhưng Khánh Dương vẫn cảm thấy vô cùng nóng bức.
Cô ngồi xuống bên cạnh Thùy Linh, tâm trạng có chút bất mãn, hỏi:
"Sao lớp mày xong trước vậy, khỏe thế?"
Sau khi thân thiết một thời gian, Khánh Dương và Thùy Linh đã quyết định thay đổi cách xưng hô.
Thùy Linh lắc lắc chiếc quạt mini trên tay, vô cùng sảng khoái trả lời:
"Thì lớp tạo đoàn kết mà, đâu có chia bè kết phái như lớp mày.
Ngay cả học cũng phải chia đôi lớp ra, mất thời gian muốn chết."
Khánh Dương bĩu môi, không tìm ra được lý do gì để phản bác Thùy Linh.
Một phần khiến lớp của cô học hoài không xong là bởi vì cả lớp chia đôi thành hai nhóm, phiền giáo viên phải luân phiên hướng dẫn nên tốn thời gian hơn rất nhiều.
Thật ra Khánh Dương cũng không rõ rốt cuộc thì quy tắc ngầm của Hoàng Nam và Nguyên Khang ghê gớm tới mức nào mà khiến tất cả mọi thứ đều phải đi theo quy tắc đó như vậy.
Từ khi vào trường đến giờ cũng được vài tháng, Khánh Dương còn chưa có cơ hội nhìn thấy Hoàng Nam và Nguyên Khang trực tiếp đối đầu lần nào, thậm chí còn đồng lòng trả thù cho cô nữa.
Khánh Dương không hiểu cuối cùng thì lời đồn này từ đâu mà ra, vì sao mọi người lại nghiêm túc làm theo như vậy.
Thấy Khánh Dương có vẻ không thoải mái, Thùy Linh tốt bụng đưa chiếc quạt mini đang cầm trên tay cho cô.
"Nè, dùng tạm đi."
"Hì hì, cảm ơn."
Khánh Dương không khách khí mà nhận lấy.
Làn gió mát tỏa ra từ chiếc quạt mini tạm thời xoa dịu cảm giác nóng bức và khó chịu của Khánh Dương, cô ngồi trên khán đài, tâm trạng vui vẻ hơn rất nhiều, còn ngâm nga một giai điệu nào đó.
"Ê mà con nhỏ kia lớp mày vẫn bị bọn nó tẩy chay à?"
Thùy Linh huých nhẹ vào cánh tay Khánh Dương, hướng mắt về sân đấu bóng chuyền bên dưới, tò mò hỏi.
Khánh Dương nhìn theo ánh mắt của Thùy Linh, cũng không có gì là ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh Thùy Chi đang bị một nhóm nữ sinh lớp 11A vây quanh, xem cô như là mục tiêu để tập luyện ném bóng.
Khánh Dương không mảy may quan tâm đến những gì đang diễn ra trước mắt mình, cô nhún vai, thờ ơ trả lời:
"Ờ, vẫn vậy.
Nếu là tao, tao nghỉ học cho rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!