9 giờ đêm, Khánh Dương điều khiển chiếc SH màu đỏ của mình trên con đường vắng, cảm giác tức giận lúc nãy vẫn không hề vơi đi bớt mà ngày một trầm trọng hơn.
Với sự kiện vừa xảy ra lúc nãy, dù cô là người chiến thắng nhưng lại cảm thấy chẳng vui vẻ gì.
Là một người hiếu chiến và kiêu ngạo, Khánh Dương có phần khó chấp nhận việc bản thân mình bị một kẻ mà cô xem là trà xanh thấp kém cướp mất bạn trai.
Dù cho người bạn trai đó cũng không phải là người tốt nhưng cảm giác bị người khác cướp mất đồ vẫn thật là khó chịu.
Nhất là khi kẻ đó trong mắt cô lại chẳng có điểm gì bằng mình.
Có lẽ cô không biết và cũng chưa từng nghĩ đến việc có một cuộc sống hoàn mỹ lại chính là điểm bất lợi lớn nhất với cô trong chuyện tình cảm, vì kiểu người như Thành Trung và nhiều người con trai khác vẫn chuộng kiểu lọ lem yếu đuối hơn là công chúa điêu ngoa như cô.
Khánh Dương rẽ vào một con đường lớn nhưng lại rất vắng vẻ.
Cô nhìn xung quanh, bỗng dưng muốn làm gì đó để giải quyết cục tức mãi không nuốt trôi được này.
Trong đầu Khánh Dương lóe lên một ý tưởng điên rồ và mạo hiểm.
Cô siết chặt tay ga, điều khiển cho xe tăng tốc độ, rất nhanh vượt qua những chiếc xe máy đang đi cùng chiều tới mình, rồi tới những chiếc xe hơi bốn chỗ, thậm chí có đoạn còn vượt ngang một chiếc xe tải nhỏ.
Từng cơn gió lạnh tạt vào người khiến Khánh Dương vô cùng sảng khoái, dường như cảm giác khó chịu lúc nãy cũng đã bị gió cuốn đi mất.
Bây giờ cô mới hiểu vì sao bọn con trai lại đam mê tốc độ như vậy, vì nó rất đã.
Khánh Dương tự nhủ mình nên đi học điều khiển xe motor bởi vì chiếc xe tay ga này dường như là chưa đủ.
Vì đoạn đường này vốn dĩ rất ít xe nên Khánh Dương khá mất tập trung cho tới khi cô nhìn thấy chiếc Range Rover màu xanh đen di chuyển với tốc độ khá chậm dường như chuẩn bị dừng hẳn bên lề đường thì đã quá trễ.
Lần đầu tiên trong đời Khánh Dương cảm thấy sợ hãi như vậy, cô giữ chặt thắng xe, nhưng chiếc xe vẫn không dừng lại.
Khánh Dương cảm thấy mình xong đời rồi.
RẦM!
Âm thanh va chạm chói tai vang lên, Khánh Dương dần dần mở mắt sau khi quá sợ hãi nhắm chặt mắt lại và cầu nguyện.
Ngoài cảm giác giật mình và hơi ê ẩm toàn thân vì va đập mạnh ra thì cô cũng không cảm thấy gì khác thường, cô bần thần nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng âm thầm cảm ơn tổ tiên và các vị thần linh đã giúp cô sống sót sau cú va chạm vừa rồi.
Với tốc độ lúc nãy, Khánh Dương cứ ngỡ hôm nay là ngày cuối của cuộc đời mình rồi.
Ý định học đua xe motor vừa mới nhen nhóm lúc nãy nhanh chóng bị dập tắt không còn một chút dấu vết nào, bây giờ cô không cảm thấy gì khác ngoài cảm giác đau đớn và mỏi mệt, vừa sợ hãi, vừa cảm thấy may mắn.
Tim cô lúc này vẫn đang đập thình thịch.
Khánh Dương khẽ dịch người, cố gắng kéo chiếc xe máy đã sớm ra khỏi phần sau của chiếc Range Rover đã bị đụng cho biến dạng.
Cùng lúc đó, âm thanh mở cửa xe lạnh lẽo vang lên, Khánh Dương thở dài một tiếng đầy ngao ngán, thôi xong, cô đã gây ra chuyện rồi.
Người bước xuống xe là một chàng trai trẻ, trạc tuổi Khánh Dương.
Hắn vội vàng chạy ra phía sau xe, căng mắt nhìn đuôi xe đã bị biến dạng một phần còn kèm theo những vết xước dài vô cùng mất thẩm mỹ.
Dù đứng cách xa hơn một mét nhưng Khánh Dương vẫn nghe thấy người đối diện hít lấy một hơi nặng nề, như đang kiềm chế sự giận dữ.
Hoàng Nam cảm thấy buổi tối của mình chính thức bị hủy hoại, khi mà con xe yêu thích cũng là món quà tặng cho vị trí đứng đầu khối của hắn năm nay lại bị hư hỏng ngay lần chạy thử đầu tiên.
Hoàng Nam nhìn về phía thủ phạm vừa gây ra chuyện này, hắn cố gắng giữ bản thân mình bình tĩnh.
Nếu như trước mặt hắn không phải là một cô gái thì hắn đã lao đến đánh cho kẻ này một trận thừa sống thiếu chết rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!