Chương 15: Tối Thứ Sáu 2

Khánh Dương càng nghĩ càng cảm thấy mất mặt, đây không phải là do cô có ít kinh nghiệm ngồi xe motor hay sao.

Tuy nhiên điều này cũng không thể trách Khánh Dương được, cô không có anh em trai, gia đình từ nhỏ đã không sống cùng với họ hàng nên đối với những anh em họ của mình cô cũng không có ấn tượng gì.

Khánh Dương nghĩ về danh sách bạn trai cũ của mình còn cảm thấy thất vọng hơn.

Cô không biết là do bản thân mình không nghiêm túc tìm kiếm hay là do tính cách của mình chỉ thu hút được những chàng trai không có gì nổi bật như vậy.

Ngoại trừ mối tình đầu của mình ra, Khánh Dương có cảm giác rằng chẳng có ai có thể so sánh được với Hoàng Nam cả.

Lần đầu tiên trong đời, Khánh Dương cảm thấy bản thân mình có vấn đề trong việc quen bạn trai, có khi cô đổi nhiều bạn trai là do cảm thấy bất mãn trong lòng chăng.

Chẳng bao lâu sau, Hoàng Nam và Khánh Dương đã đến điểm hẹn.

Nơi Hoàng Nam chọn là một nhà hàng nằm trong khu phố đi bộ cho khách du lịch nước ngoài.

Muốn vào đến bên trong thì phải gửi xe ở ngoài rồi đi bộ từ bên ngoài vào một đoạn ngắn.

Hoàng Nam không biết hôm nay Khánh Dương mang giày cao gót nên hắn có chút lo lắng, cố tình đi chậm hơn bình thường, thỉnh thoảng quay sang nhìn Khánh Dương xem cô có vấn đề gì hay không.

Tuy nhiên với một người đã quen mang giày cao gót, Khánh Dương vẫn cảm thấy mình không gặp vấn đề gì cả.

"Sao Nam tìm ra được chỗ này vậy?"

Khánh Dương lên tiếng phá vỡ bầu không khi im lặng.

Cô biết khu phố đi bộ này, nhưng chưa bao giờ đến.

Đây là khu phố tập trung rất nhiều nhà hàng, quán bar, club và các hoạt động vui chơi giải trí hoạt động cả đêm.

Một phần vì Anna là một cô gái hiền lành, yên tĩnh, vốn không phù hợp với một nơi ồn ào, tấp nập.

Một phần khác là vì những người yêu cũ của cô cũng giống Anna, không thích và cũng không muốn thử không khí ồn ào, lại có chút ăn chơi như ở khu phố này.

Câu hỏi của Khánh Dương thành công di dời sự chú ý của Hoàng Nam ra khỏi cảm giác áy náy vì đã chọn một nơi hơi xa để cô phải đi bộ nhiều trên giày cao gót.

Hắn à một tiếng rồi trả lời:

"Hồi trước từng được mấy ông anh dẫn đi một lần.

Trước đây Nam hay đến khu này lắm."

"Cũng là đi ăn à?"

"Không.

Đi club.

Còn vụ ăn uống này là mới đi một hai lần thôi."

Khánh Dương gật đầu, nhớ lại lời Bảo Huy nói lúc nãy.

Quả nhiên Hoàng Nam không hiền như những gì đã nghĩ.

Hoàng Nam thầm mắng mình đã lỡ lời.

Hắn vốn dĩ không muốn để Khánh Dương biết chuyện trước đây mình có lối sống gắn liền với nơi này như vậy.

Hắn cảm thấy Khánh Dương khá hiền lành, không biết cô nghe được những thông tin này có cảm thấy hắn là một tên hư hỏng và xa lánh hắn không nhỉ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!