Chương 10: Thả Thính

Khánh Dương mang tâm trạng vừa vui vẻ vừa hài lòng về chỗ ngồi đã được chỉ định của mình.

Quả nhiên là phong cách ứng xử của trà xanh là vô cùng có hiệu quả trong tình huống vừa rồi.

Nếu đổi lại là trước đây, Khánh Dương sẽ không nói không rằng đạp thẳng hết những gì chắn đường đi của mình.

Nếu có người phản ứng lại liền lập tức ra tay đánh người, xô xát tại chỗ.

Dù có thắng hay thua cũng phải đánh nhau với người ta thừa sống thiếu chết một trận.

Vừa thiệt hại về mặt thể chất, lại còn mang tiếng ngỗ nghịch dù là người khác gây sự với cô trước.

Cứ làm thế này có vẻ lại đạt được hiệu quả tích cực hơn rất nhiều, vừa chẳng tốn sức, ngược lại người gây chuyện trước cũng bị người khác nhìn thấy rõ.

Đằng nào thì cũng không phải là cô làm sai, ai bảo bọn họ cứ làm khó dễ cô trước cơ chứ.

Vừa về đến chỗ ngồi, Khánh dương đã bị Minh Quân trêu chọc, bọn họ nhìn cô và Hoàng Nam bằng ánh mắt tựa như đã nhìn thấu mọi chuyện:

"Trời xưng tên đồ luôn.

Tình cảm dữ ta."

Vì cả Bảo Huy và Minh Quân đều biết Khánh Dương qua câu chuyện của Hoàng Nam nên trong mắt bọn họ cô không phải là người xa lạ gì, tựa như đã quen biết nhau từ lâu.

Thái độ thân thiện này không khỏi khiến Khánh Dương ngạc nhiên một hồi.

Minh Quân vừa dứt lời liền cảm nhận được một lực đạp mạnh vào ghế của mình khiến cậu ngã về phía trước.

Cậu không cần đoán cũng biết là ai vừa ra tay, Hoàng Nam muốn bịt miệng cậu chứ gì.

Đúng là nghiện mà còn ngại.

Khánh Dương bị trêu cảm thấy có chút xấu hổ, cô ngồi xuống chỗ, lên tiếng giải thích.

"À tại mình và Nam có biết nhau trước đó mà."

Nói rồi Khánh Dương chợt nghĩ đến việc hình như mình thay đổi thái độ với Hoàng Nam khá nhanh, liệu như vậy có gây hiểu lầm không nhỉ.

Nhưng lần trước lúc gọi điện thoại là do hắn xưng tên với cô trước mà, cô chỉ thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Hay là lại xưng hô như những người khác đây, Khánh Dương phân vân mãi không đưa ra quyết định được.

Hoàng Nam mặc kệ Minh Quân và Bảo Huy, quay sang hỏi Khánh Dương:

"Sao Dương chuyển vào trường này mà không báo cho Nam biết?"

Câu trả lời đâu tiên mà Khánh Dương nghĩ ra trong đầu là: "Vì sao tôi phải nói cho cậu biết?", nhưng cô vội vàng xua đi suy nghĩ này.

Dù ấn tượng ban đầu không được tốt lắm nhưng Khánh Dương tương đối có cảm tình với Hoàng Nam vì hắn chính là mẫu hình lý tưởng của cô thời gian gần đây, không thể trả lời một cách cục súc như vậy được.

Với kinh nghiệm yêu đương lâu năm của mình, Khánh Dương bịa ra một lý do nghe rất dễ hiểu lầm.

"Vì muốn tạo bất ngờ cho Nam mà."

- Khánh Dương cười nói.

Minh Quân và Bảo Huy ồ lên một tiếng trong khi Hoàng Nam có tí ngẩn ngơ.

Hắn ho nhẹ một tiếng, cố che giấu cảm giác kì lạ trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!