Rạp chiếu phim ngày cuối tuần vô cùng đông đúc, phần lớn đều là người trẻ và là các cặp tình nhân đang hẹn hò cùng nhau vô cùng tấp nập.
Trái ngược với không khi vui vẻ và hạnh phúc tại đây, tâm trạng của Khánh Dương lại vô cùng tồi tệ.
Cô không ngờ có ngày mình lại phải đi "đánh ghen" trong tình trạng này, hơn nữa lại là vì chuyện của mình nữa.
Khánh Dương ngồi ở phòng chờ, ánh mắt hướng về lối ra của các phòng chiếu phim, trong lòng vừa buồn cười, vừa tức giận nhưng lại chẳng có một chút cảm xúc nào gọi là đau khổ.
Cô cảm thấy buồn cười vì đây là lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị "cắm sừng" trong truyền thuyết là như thế nào, còn tức giận là vì trước giờ chỉ có cô đối xử không ra gì với người khác chứ làm gì có chuyện lại bị người khác chơi một vố như thế này.
Còn vì sao Khánh Dương lại không cảm thấy gì khác ngoài buồn cười và tức giận thì chỉ bởi vì cô cũng không coi trọng mối tình này cho lắm.
Cô hẹn hò để tìm niềm vui là chính, hơn nữa lại muốn trải nghiệm mối tình thời trung học cho bằng bạn bằng bè, mặt khác cô vẫn hay có một vài mối tình như vậy nên lần này cũng không có gì mới lạ.
Nhưng đây là lần đầu tiên Khánh Dương bị cắm sừng, khỉ thật.
Rạp chiếu phim đã đông nay lại càng đông hơn khi một bộ phim vừa kết thúc.
Khánh Dương nhìn trong biển người đông đúc, nhanh chóng nhìn thấy những người mình muốn tìm.
Cô nhướn mày, bật điện thoại lên thực hiện cuộc gọi.
Rất nhanh đầu dây bên kia có người trả lời.
"Anh đang ở đâu vậy?"
Khánh Dương nói, mắt vẫn không rời cặp nam nữ đang khoác vai nhau vô cùng thân mật đi ra từ phòng chiếu số hai.
"Chẳng phải anh đã nói với em rồi sao.
Anh đi học nhóm."
"Học nhóm với mấy người?"
"Thì với tụi lớp anh đó, em cũng biết mà."
"Chắc là học nhóm ở rạp phim nhỉ?"
Khánh Dương vừa dứt lời liền dừng lại trước mặt Thành Trung và Yến Nhi, cô nở một nụ cười đầy ẩn ý, tựa như vô tình nhưng cũng là thái độ đã biết rõ.
Thành Trung nhìn thấy Khánh Dương bất thình lình xuất hiện, trong lòng liền chửi thầm một tiếng xui xẻo, vội vàng đẩy Yến Nhi sang một bên rồi bước đến nắm tay Khánh Dương nhưng lại bị cô nghiêng sang một bên né tránh.
Gương mặt đang bị bao phủ bởi cảm giác lo lắng của Thành Trung cũng vì hành động vừa rồi của Khánh Dương làm cho nhăn lại, nhưng cũng không vì vậy mà quên đi việc nói lời giải thích.
"Em nghe anh giải thích đã.
Anh đi học nhóm thật, sau đó mọi người rủ nhau đi coi phim, nhưng mà bọn nó đều thích xem phim phim ma, hôm trước em với anh xem rồi nên anh mới chọn một bộ phim khác, vô tình Nhi cũng muốn xem phim đó nên mới đi cùng nhau."
"Ừ."
Khánh Dương gật gù lắng nghe, ánh mắt vẫn cố gắng duy trì sự bình thản trong khi trong lòng đã muốn nổ tung, cô thật sự muốn lao vào đánh hai người này một trận cho ra trò.
Cô ghét cảm giác bị người ta chơi đùa như thế này.
Thấy Khánh Dương không nói gì, Yến Nhi liền phụ họa thêm lời của Thành Trung.
"Chị ơi chị đừng hiểu lầm anh Trung nha, tụi em là anh em kết nghĩa nên khá thân nhau."
Khánh Dương nghiêng đầu nhìn hai người đáng ghét đang đứng đối diện mình một lượt, câu thoại này nghe quen quá, hệt như những video về trà xanh cô vẫn hay xem trên mạng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!