Chương 47: (Vô Đề)

Trong Tế Thế Đường một mảnh yên tĩnh, thật lâu sau, mới có hai gã tiểu dược đồng đi ra, hướng về phía đám đạo Thất Tinh Quán thi lễ nói:

"Sư phụ ta nói, quý khách xin xếp hàng đợi sau, đợi xem xong bệnh nhân hôm nay, tự nhiên sẽ ra nghênh tiếp."

"Cũng tốt, chúng ta cũng cần chuẩn bị một vài thứ."

Giọng điệu Tố Liêm coi như khiêm tốn, nhưng vẻ mặt lại đầy kiêu căng. Hắn vỗ vỗ tay, trong đám người lập tức chạy ra hơn mười tiểu đạo sĩ, bê bộ bàn ghế đặt ở giữa đường, có tất cả ba cái bàn đều đặt trên đường, chia ra hai bên, phía đông bảy cái ghế, phía tây một cái ghế, giữa bàn lại bày một cái ghế dài.

Tố Liêm và sáu đạo trưởng lần lượt ngồi ở phía đông, có bốn tiểu đạo đồng dâng trà và điểm tâm, một tiểu đạo đồng khác ở phía sau Tố Liêm dựng lên tấm vải cao cao, viết bốn chữ lớn Thất Tinh đạo quán, lá trắng nền lam, màu sắc rất tươi sáng, vừa nhìn đã biết là đồ mới may.

Một trận ầm ĩ này, ngay lập tức làm choáng hết cả con đường, người đi đường ngựa xe đều không thể qua được, dân chúng khắp phố đều là im như hến, không một ai dám lên tiếng chất vấn.

"Đây là muốn bày lôi đài sao?"

Bạch Huyên vuốt cằm:

"Đạo sĩ và đại phu bày lôi đài? Thi đấu cái gì?"

Thập Diệp lắc đầu, hắn cũng không rõ, vốn định hỏi dân chúng xung quanh một chút, nhưng từ khi đạo trưởng Tố Liêm chào hỏi hắn, ánh mắt mọi người nhìn hắn lại giống như nhìn thấy hồng thủy mãnh thú, tránh như tránh tà, hiển nhiên là coi hắn và Tân Thất Tinh Quán thành một bọn.

Hai gã tiểu dược đồng của Tế Thế Đường nháy mắt với nhau, một người lưu lại canh chừng ngoài cửa, một người vội vàng chạy vào y quán, sau đó thì không còn động tĩnh gì nữa.

Đạo trưởng Tố Liêm cũng không vội, chậm rãi ngồi xuống uống trà, sáu đạo trưởng còn lại có người nhắm mắt dưỡng thần, có người thấp giọng trao đổi cái gì đó, tựa như trong lòng đã tính toán trước hết thảy từ trước

Cả con đường lớn như vậy chợt trở nên vô cùng yên tĩnh, dân chúng không dám lên tiếng, cũng không dám rời đi, chỉ có thể sợ hãi rụt rè ở nguyên tại chỗ, dùng ánh mắt hoảng sợ trao đổi với nhau.

Bạch Huyên tiến đến bên cạnh Bạch Trạc, thấp giọng nói:

"Tỷ, chẳng lẽ Đỗ Bính chuyển thế chính là vị Phương thần y này? Kiếp này hắn quả nhiên lại làm đại phu."

Bạch Trạc chậm rãi gấp bản đồ nhét vào trong nguc:

"Bản đồ này chỉ có thể tìm đại khái phương hướng và vị trí, chỉ mong là không đến trễ."

Cái gì mà đến trễ?

Thập Diệp hỏi.

Bạch Huyên:

"Chuyện nói ra dài lắm, tóm lại mỗi một lần Đỗ Bính chuyển thế, lão Chung đều sẽ điên cuồng đi bắt hắn cho bằng được."

Thập Diệp: ...

Chẳng lẽ thật sự có khúc mắc cừu oán tình thù gì đó không rõ ràng sao?

Trong lúc nói chuyện, đạo trưởng Tố Liêm uống nửa ấm trà, đợi đến lúc không còn kiên nhẫn nữa, liền đứng dậy quát: "Phương thần y chậm chạp không xuất hiện, chẳng lẽ là sợ rồi?!

Nếu thật sự sợ, vậy thì đi ra lập chứng tự, giấy trắng mực đen viết rõ ràng, nói y thuật Tế Thế Đường còn xa mới bằng Thất Tinh Quán, cam bái hạ phong, sau này, phàm là bệnh nhân Thất Tinh Quán chữa trị Tế Thế Đường quyết không được nhúng tay vào!"

Lời này vừa nói ra, đường phố yên tĩnh không tiếng động lập tức vang lên những tiếng xì xào, dân chúng dường như bị kinh hãi thấp giọng bàn tán với nhau. Chỉ là bọn họ đứng cách quá xa, thanh âm lại nhỏ, Thập Diệp căn bản không thể nghe được rõ ràng.

Thập Diệp nghe không rõ thì thôi, Bạch Huyên nghe không rõ náo nhiệt này thì bực bội muốn chết, gãi tai gãi má nửa ngày, đột nhiên hai mắt sáng ngời, từ trên người Cỏ tinh rút ra một sợi cỏ dài quấn đại lên người Dạ Du thần, lại thuận thế ném ra cỏ tinh ùng ục lăn vào trong đám người, sau lại đem Dạ Du thần bắt lấy, kéo Thập Diệp đến nghiêng tai lắng nghe.

Dạ Du thần nhe răng đang muốn nổi giận, thì liếc thấy Bạch Trạc cũng lắc người đi tới, lập tức thành thật, nhu thuận nằm ở lòng bàn tay Bạch Huyên, hai con mắt đậu đen lóe lên giả vờ đáng yêu, lông tơ màu đen toàn thân hơi rung rinh, quả là phát ra tiếng người yếu ớt, có nam có nữ, có già có trẻ, hiển nhiên là thanh âm của dân chúng.

Thập Diệp kinh ngạc: Chẳng lẽ lông tơ của Cỏ tinh và Dạ Du thần cộng hưởng còn có thể truyền âm?

Càng làm cho hắn kinh ngạc chính là nội dung của những cuộc đối thoại của những dân chúng này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!