Chương 40: Ăn cháo đá bát

Triệu Xung Tiêu thấy Triệu Thăng hơi nghi hoặc, bèn mỉm cười giải thích:

"Xung Hòa, ngươi và Tiểu Vi đều đã hơn mười tám tuổi, tự nhiên có tư cách tham gia Hội Kỳ Hà. Ta là người dẫn đoàn của Triệu gia năm nay, phụ trách đưa hai người lên đỉnh Kỳ Hà."

Triệu Thăng nghe xong, suy nghĩ đôi chút, đồng thời khẽ lùi về sau nửa bước, kéo giãn khoảng cách với Triệu Xung Tiêu.

Không phải cố ý xa lánh đối phương, mà vì Triệu Xung Tiêu "quá thối".

Không nói thì thôi, hễ mở miệng là từ trong miệng hắn phát ra một luồng khí hôi thối nồng nặc, như mùi máu tanh đã mục rữa.

Mùi ấy khó mà hình dung, nhưng Triệu Thăng lại cảm nhận rõ ràng. Điều kỳ lạ là tại sao Triệu Xung Tiêu và Triệu Xung Vi lại chẳng tỏ vẻ gì, cứ như chưa từng ngửi thấy?

Triệu Xung Tiêu cực kỳ nhạy cảm, lập tức phát hiện ra sự khác thường của Triệu Thăng.

Hắn vô thức ngửi ngửi xung quanh, rồi lấy làm lạ hỏi:

"Sao thế? Có chỗ nào không ổn sao?"

Triệu Thăng mỉm cười, ra vẻ tự nhiên đáp:

"Không có gì cả! Ta chỉ muốn hỏi, Hội Kỳ Hà năm nay vẫn tổ chức vào mười lăm tháng bảy đúng không?"

Triệu Xung Tiêu liền đáp:

"Năm nay tổ chức sớm hơn, định vào mùng một tháng bảy."

"Ồ? Vậy thì... chỉ còn ba ngày nữa thôi." – Triệu Thăng hơi ngạc nhiên, thì thào một câu như tự nói với mình.

Đúng lúc ấy, Triệu Xung Vi đang hớn hở liền nhắc:

"Đến lúc đó nhớ ăn mặc cho ra dáng một chút, và nhớ mang theo nhiều phù ẩn thân, mấy thứ đó rất được chuộng đấy!"

"Ừm, biết rồi! Muội cũng nên ăn diện cho thật xinh đẹp, tốt nhất là tìm được một ý trung nhân tại Hội Kỳ Hà."

"Hứ, không thèm nói chuyện với huynh nữa!"

Triệu Xung Vi thẹn thùng giậm chân, quay đầu bỏ chạy.

Thấy vậy, Triệu Thăng và Triệu Xung Tiêu đều nhoẻn miệng cười.

Hội Kỳ Hà không chỉ là nơi tụ hội của các đệ tử trẻ tuổi trong giới tu tiên như Triệu gia, Lam gia, Ngụy gia, Triệu vương phủ… mà còn mang chút ý nghĩa kết thân, xem mắt.

Dù hôn nhân trong các gia tộc tu tiên thường dựa trên lợi ích liên minh, nhưng nếu đôi bên đều vừa mắt, há chẳng tốt hơn kiểu hôn nhân sắp đặt?

Trước khi rời đi, Triệu Xung Tiêu còn vỗ vai Triệu Thăng, căn dặn với vẻ nghiêm túc:

"Đừng quên, mùng một tháng bảy đấy."

Khi đối phương rời đi, Triệu Thăng sờ lên bả vai bị vỗ, đưa lên mũi ngửi thử, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

Hắn suy nghĩ chốc lát, đột ngột xoay người, quay lại Thiện Công Đường.

Rất nhanh sau đó, Triệu Khoa Cần và Triệu Thăng với sắc mặt nặng nề cùng rời khỏi Thiện Công Đường, tiến thẳng đến Triều Hưng Uyển, nơi Triệu Kim Đỉnh đang trị thương.

Nửa canh giờ sau, ba người lần lượt rời khỏi Triều Hưng Uyển.

Ngay sau đó, nội bộ Triệu gia xuất hiện một số dị động. Vài người bị triệu riêng để thẩm tra, một số khác âm thầm bị điều chuyển vị trí. Hai tổ ám vệ nhanh chóng được phái ra ngoài điều tra.

Một ngày sau, đội tuần tra vòng ngoài của Triệu gia bỗng tăng gấp đôi quân số, khu vực quanh Long Lý Hồ trở nên căng thẳng âm thầm, ngoài thì bình thản, trong thì cẩn mật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!