Chương 27: Viên đạn thời gian

Câu chuyện quay về một trăm năm mươi năm trước — khi đó Hàn Huyền Vũ vừa tọa hóa chưa lâu, thì Triệu Tuyên Lam, tu sĩ Trúc Cơ tầng bốn, bỗng nhiên mất tích không rõ nguyên do trong một chuyến ra ngoài, từ đó bặt vô âm tín.

Từ thời điểm ấy, Triệu gia chỉ còn lại duy nhất một tu sĩ Trúc Cơ là Triệu Ngọc Kiệt.

Chỉ sau một đêm, thế cục Triệu gia hoàn toàn đảo lộn.

Đại phòng lần đầu tiên đoạt lấy quyền khống chế gia tộc, bắt đầu từng bước, hữu ý vô ý chèn ép nhị phòng.

Sở dĩ như vậy là vì xưa nay tình cảm hai phòng vốn đã không sâu sắc, thêm vào đó là vấn đề phân phối tài nguyên tu luyện không đều, tranh chấp liên miên, khiến mâu thuẫn ngày một sâu đậm, quan hệ hai bên vẫn luôn lạnh nhạt.

Vậy nên cũng không có gì ngạc nhiên khi đại phòng lên nắm quyền lại lựa chọn đàn áp nhị phòng.

Nhị phòng nhờ có âm đức của Hàn Huyền Vũ để lại, lại còn có mối quan hệ nhất định trong Tử Dương Tông, cho nên Triệu Ngọc Kiệt cũng không dám ra tay quá đáng, chỉ dám từng bước thăm dò, vừa đánh vừa răn.

Chín mươi năm trước, Triệu Ngọc Kiệt tọa hóa.

Triệu Trung Các của đại phòng tiến giai Trúc Cơ, tiếp tục nắm đại quyền Triệu gia, đồng thời cũng âm thầm gia tăng áp lực lên nhị phòng.

Cho đến một năm trước, Triệu Trung Các bị trọng thương mà chết, Triệu gia bỗng chốc không còn ai ngồi trấn thủ, quyền lực rơi vào khoảng trống.

Nhân cơ hội đó, nhị phòng vốn bị đè nén suốt gần một trăm năm mươi năm, dưới sự dẫn dắt của trưởng lão Triệu Kim Cương, bỗng nhiên bạo phát, chính diện phản công lại đại phòng.

Trong suốt một năm qua, nội đấu không ngừng giữa hai phòng khiến thực lực Triệu gia suy yếu nghiêm trọng, quan hệ đôi bên cũng rơi vào vực thẳm.

Hai tháng trước, Triệu gia dốc hết gia sản đấu giá được một viên Trúc Cơ đan.

Ngay sau đó, hai phòng vì tranh suất phục dụng Trúc Cơ đan mà cãi vã đến long trời lở đất.

Nếu không phải bởi các thế lực tu tiên xung quanh đang rình rập như hổ đói, e rằng đại phòng và nhị phòng đã sớm động thủ rồi.

Lúc này, Triệu Xung Hòa vừa suy nghĩ miên man, vừa phủi bụi trên y phục rồi đứng dậy.

Hắn nhìn về phía dưới diễn pháp đài, nơi hai phe người chia ranh rạch ròi, không khỏi cảm thán trong lòng:

"Giờ đây, tình hình cũng chẳng tốt hơn là bao…"

Đúng lúc đó, hắn chợt cảm thấy có vật gì được nhét vào tay mình. Cúi đầu nhìn thì thấy là một lọ sứ trắng.

Ngẩng lên bắt gặp ánh mắt của Triệu Xung Vi, ánh mắt hắn trở nên phức tạp.

Không cần mở ra xem, Triệu Xung Hòa cũng biết trong bình là Linh Nguyên đan cấp một.

Đây là loại đan dược phổ biến nhất đối với tu sĩ luyện khí kỳ.

Mười viên một lọ, giá chuẩn là bảy viên linh thạch – ngàn năm bất biến, không chặt chém, không nói thách.

Triệu Xung Vi len lén dặn dò:

"Cất mau đi, đừng để người khác thấy."

Triệu Xung Hòa liền nhét trả lại cho nàng, lắc đầu nói:

"Không cần đưa cho ta, ngươi giữ lấy mà tu luyện. Ngươi là tam linh căn, có hy vọng kết đan. Gia tộc cấp đan cho ngươi là để mong ngươi chăm chỉ tu hành, sớm ngày Trúc Cơ. Nhớ đừng phụ lòng kỳ vọng của gia tộc!"

Triệu Xung Vi ngẩn người Nàng cảm thấy từ sau khi tỉnh lại, Triệu Xung Hòa như biến thành một người khác – trầm tĩnh, chững chạc đến lạ.

Người từng bám riết đòi nàng linh thạch, đan dược, giờ lại chủ động từ chối?

"Chẳng lẽ, một cú sốc thật sự có thể khiến người ta trưởng thành nhanh chóng đến thế sao?" – nàng thầm nghĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!