Chương 45: (Vô Đề)

Hai ngày sau, Cố Hòa Bình đến văn phòng Chu Khải Thâm, ném một xấp tài liệu lên bàn làm việc của anh, "Mọi việc đều làm xong cho anh rồi."

Chu Khải Thâm đóng giao dịch thời hạn giao hàng, mở túi văn kiện ra, xem qua đại khái một lần sau đó bỏ vào ngăn kéo, vẻ mặt không có việc gì nói: "Thay tôi cảm ơn anh hai cậu, nói cho anh ta biết, bộ phận công trình xây dựng cơ bản mảnh đất vườn Minh Hồ kia cho anh ta."

Cố Hòa Bình chậc chậc cảm thán, "Tảng mỡ dày như vậy, thật sự cam lòng cho anh hai tôi?"

Chu Khải Thâm ừ một tiếng, "Tôi không bạc đãi anh ta."

"Anh ấy tiện tay mà thôi, không cần đáp lễ lớn như thế."

"Hôm nay tôi thiếu tình nghĩa với người khác, có qua có lại, nhiều phần như vậy kiểu gì anh ta cũng sẽ nhớ kỹ."

Cố Hòa Bình cười nói: "Cáo già, thật hiểu rõ ràng tính nết anh ấy. Anh Chu, sao anh gian thế chứ?"

Chu Khải Thâm a một tiếng, "Yên tâm, cũng không ít chỗ tốt cho cậu. Có thời gian đến chỗ Tiểu Lục lấy rượu, bình rượu cậu vẫn luôn nhớ nhung kia tôi chụp được cho cậu rồi."

Cố Hòa Bình lập tức mặt mày hớn hở "Anh luôn có thể đâm thẳng vào trái tim tôi, không thể gọi Anh Chu, phải gọi Chu..."

Giọng nói Chu Khải Thâm nhàn nhạt, "Gọi ba."

"Mẹ nó, cút đi." Cố Hòa Bình rú lên.

Chu Khải Thâm cười, mặt mày hơi buông lỏng, lùi về sau dựa lên thành ghế, đưa tay xoa huyệt thái dương.

"Cậu phí công phu lớn như thế, thuyết phục chủ nhiệm Trâu, giúp cô Triệu vượt qua một cửa Ủy ban điều tiết chứng khoán Trung Quốc này. Mưu đồ gì thế?" Đặt Cố Hòa Bình vào chuyện này, thật ra anh ta không đồng ý lắm với cách làm của Chu Khải Thâm, "Nói một câu không dễ nghe, cô của cô ấy có thành kiến rất sâu với cậu, cậu làm nhiều vậy chưa chắc bà ấy đã cảm kích.

Hơn nữa, Triệu Linh Hạ người này thật sự có chút tiếng tăm tại phố người Hoa, một người phụ nữ có thể làm được mức này, đó là lão giang hồ, nắm lấy nhược điểm của cậu, ngoài sáng không nói nhưng có thể khiến cậu chủ động thành thành thật thật lót đường làm việc thay bà ấy."

Người làm ăn, đao quang kiếm ảnh, lòng dạ ác độc, có đôi khi nữ tuyệt tình hơn cả nam.

Chu Khải Thâm sao mà không hiểu đạo lý này, anh nhéo mạnh mi tâm một cái "Tôi có thể làm gì, điểm chí mạng của tôi cũng bị túm trong tay bà ấy, một lời không hợp liền bạt tai, nhưng Tiểu Tây lại nghe lời bà ấy. Chỉ một điểm này, Triệu Linh Hạ muốn gì tôi cũng cho."

Cố Hòa Bình nghe mà thấy tâm can rung động, vỗ xuống bàn, "Cậu diễn kịch khổ tình gì ở đây chứ, tỏ tình với Tiểu Tây đi."

Chu Khải Thâm bình tĩnh nói: "Tiểu Tây cô ấy cái gì cũng hiểu, giữa hai chúng tôi không phải một câu tỏ tình là có thể giải quyết vấn đề."

"Vậy cậu định làm thế nào?"

Chu Khải Thâm nói: "Tôi còn có thể làm gì, suy nghĩ trăm phương ngàn kế lấy lòng người cô nữ vương kia của cô ấy, rồi đi khai thông công việc bố vợ đại nhân của tôi, ít nhất kéo số điện thoại tôi ra khỏi sổ đen, con mẹ nó tôi tạo nghiệt gì chứ!"

Cố Hòa Bình nhíu mày, "Đừng cố sức quá, đầu xuôi đuôi lọt."

Chu Khải Thâm thưởng anh ta một chữ "Cút."

Sau khi ăn cơm trưa với Cố Hòa Bình, Chu Khải Thâm không về công ty mà lái xe đến công ty niêm yết tại Bắc Kinh của Triệu Linh Hạ. Từ phía đông vượt qua đi tới phía tây thành phố, chân cẳng anh vừa khỏi nhưng mà lái xe hai giờ vẫn khó chịu. Trước khi xuống xe, anh phun vân nam bạch dược (*) lên chân hai lần mới dám di chuyển.

(*) 1 loại thuốc

Chu Khải Thâm tự mình đưa tài liệu tới, Triệu Linh Hạ cười nói: "Lấy lòng tôi sao?"

Chu Khải Thâm sảng khoái đáp: "Vâng."

Triệu Linh Hạ đè lên túi tài liệu, "Được, tâm ý của cậu tôi đã biết."

Tâm tư Chu Khải Thâm thả lỏng một cái, may mà không phí công.

Triệu Linh Hạ người này quá chú trọng hình thức, văn phòng đặt chân tạm thời cũng trang trí tinh xảo thỏa đáng, tỉ mỉ soi mói đến mức đã tốt còn muốn tốt hơn, tính cách người này giống hệt Triệu Tây Âm, có phần ít chú ý, không ra bài theo lẽ thường.

Triệu Linh Hạ lấy ra một vật từ trong ngăn kéo, lúc này cho anh một cơ hội, "Dành chút thời gian, cậu đưa cái này cho Tiểu Tây."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!