Sau khi sóng gió, yên lặng như tờ.
Nửa bên mặt Triệu Tây Âm tê dại, đau đúng đau thật, nhưng sau khi nỗi đau qua đi như bị đả thông hai mạch nhâm đốc, thể hồ quán đỉnh (*).
(*)Thành ngữ Trung Quốc, ví von nghe ý kiến cao minh khiến người ta nhận được gợi ý rất lớn.
Chu Khải Thâm không nhìn nổi, đi về phía trước kéo Triệu Tây Âm. Sức lực không lớn nhưng toàn thân cô đều mềm nhũn, vô cùng nghe lời lùi về sau hai bước. Chu Khải Thâm đứng chắn trước cô, mặt đối mặt với Triệu Linh Hạ, sắc mặt không chút e sợ.
Còn chưa mở miệng, Triệu Linh Hạ đã đánh đòn phủ đầu, cười lạnh "Ông chủ Chu, chân của cậu còn ở đây."
Chu Khải Thâm sững sờ.
Lúc trước anh vượt qua tầng tầng lớp lớp cửa ải, sau khi được cô Triệu đồng ý, cuối cùng kết hôn với Triệu Tây Âm. Tại tiệc cưới Triệu Linh Hạ đã nói một câu "Nếu cậu dám đối xử không tốt với con gái Triệu gia chúng tôi, tôi đánh gãy chân cậu."
Chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, lời hung ác còn ở bên tai.
Một người phụ nữ như Triệu Linh Hạ mở miệng còn hung dữ mạnh mẽ hơn đàn ông. Chu Khải Thâm ly hôn, chân không gãy, nhưng trong lòng Triệu Linh Hạ đã cảm thấy Chu Khải Thâm không đối xử tốt với Triệu Tây Âm. Lời nói này là cây gậy gõ chuông, thường xuyên gõ vào trong lòng Chu Khải Thâm.
Liên miên không dứt còn khó chịu hơn so với một đao cắt đứt, càng khiến người ta chán ghét hơn.
Lúc này ánh mắt Triệu Linh Hạ rơi trên người Chu Khải Thâm. Đương nhiên bà lười tốn nước bọt, nhưng vô thanh thắng hữu thanh, mắt như ánh kiếm, trong mắt viết một dòng cuồng thảo (*), nét chữ cứng cáp, phảng phất đang nói – cậu thật sự không là cái thá gì.
(*)Một kiểu chữ thảo
Đệm cao su non tại nhà của Triệu Linh Hạ ở Bắc Kinh còn chưa đưa đến, bà chú trọng sinh hoạt, không muốn tạm bợ, đêm nay sẽ ở khách sạn Tân Quốc Mậu. Bà tự lái Porsche, còn sắp xếp xe đưa Triệu Văn Xuân và Triệu Tây Âm về nhà.
"Làm phiền ngài dừng xe." Cửa khách sạn, Triệu Văn Xuân một mặt nghiêm trọng "Tiểu Tây con ở trong xe chờ ba."
Triệu Văn Xuân xuống xe ầm ĩ một trận với Triệu Linh Hạ "Tại sao em đánh con gái anh? Còn mắng trước mặt nhiều người như vậy, con bé da mặt mỏng, em đánh rơi tự tôn của con bé, em chính là nữ thổ phỉ. Có người làm cô như em sao?"
Phỉ thúy trên vành tai Triệu Linh Hạ sắc trạch (*) trong suốt, toàn thân quý phái lại không tầm thường, bà khinh bỉ cũng chẳng muốn phản bác "Rơi mất tự tôn? Anh, định nghĩa của anh với tự tôn có phải là hơi mơ hồ không? Có phải là con gái anh ngoại trừ đàn ông thì không sống vì cái gì khác nữa không? Có uất ức không?"
(*)Màu sắc và độ bóng
"Em đây là cả vú lấp miệng em." Triệu Văn Xuân tức đến giậm chân "Uất ức nữa thì anh cũng sẽ nuôi con bé cả đời."
Triệu Linh Hạ cười giễu cợt, lắc đầu "Đàn ông thật sự không cứu nổi."
Hai anh em tan rã trong không vui.
Sau khi về đến nhà, Triệu Văn Xuân luộc hai quả trứng gà nóng hầm hập, lấy khăn mặt gói lại, thoa lên mặt Triệu Tây Âm cẩn thận từng li từng tí "Chỗ này cũng sưng lên, thật sự có thể xuống tay."
Triệu Tây Âm nhe răng tránh đi.
"Đau cũng kiên nhẫn một chút, bằng không thì mai sẽ khó coi." Triệu Văn Xuân than thở.
Triệu Tây Âm nói không sao, "Để con tự thoa đi."
Mấy ngày nữa sẽ phải sát hạch, cô thật sự không dám chậm trễ công việc. Đau nữa cũng không chớp mắt. Không lâu sau có người gõ cửa, Triệu Văn Xuân đi mở, là thư ký Triệu Linh Hạ tới, "Đây là thuốc Triệu tổng đưa cho Tiểu Tây, hiệu quả rất tốt, bôi theo liều lượng, ngày mai sẽ hết sưng."
Thư ký huấn luyện nghiêm chỉnh, cửa nhà cũng không vào, nói xong đi ngay.
Triệu Văn Xuân nhìn thuốc mỡ một cái, tức giận ném lên ghế sô pha, che chở con cái, "Đánh một bàn tay lại cho một viên đường, xem con gái ta là cái gì."
Căn phòng yên tĩnh, ánh đèn vàng ấm áp, cửa sổ phòng khách mở một khe hở, gió thu nồng ban đêm không mời mà tới, xua tan đi một chút hơi ấm ấm áp trong phòng. Triệu Tây Âm không nói gì, xoa trứng gà từng chút lại từng chút.
Triệu Văn Xuân sợ cô khó chịu, vừa chuẩn bị an ủi.
"Con cảm thấy có lẽ cô đúng." Cô bỗng nhiên thấp giọng, "Ba, cô ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, nhìn thấy rõ ràng đạo lý đối nhân xử thế. Con là người trong cuộc, tự cho là thông minh, thật ra căn bản không nhấc ra nổi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!