Chương 28: (Vô Đề)

Đàn anh này của Bạch Kỳ là một nhân tài tốt nghiệp ngành Y đại học Harvard, chuyên ngành phẫu thuật y khoa, mấy năm trước tốt nghiệp tiến sĩ trở về nước, thực tập ở một chuỗi bệnh viện tư nhân. Đến nay đã khám qua vô số bệnh nhân, rất có thể là nhớ nhầm tên.

Khi đó Bạch Kỳ lập tức xác minh: "Thật sự ấn tượng? Triệu trong Triệu Tiền Tôn Lí, Tây trong Đông Tây Nam Bắc, Âm trong âm nhạc. Triệu Tây Âm, nhớ không?"

Đàn anh đã quen cẩn thận, sau khi suy nghĩ kỹ càng lại phủ nhận.

Bạch Kỳ chỉ cho rằng đây là một đoạn nhạc đệm không quan trọng, cũng chỉ thuận miệng nói với Mạnh Duy Tất. Cô tự lái xe tới đây, chiếc Range Rover màu đỏ chói mắt, Mạnh Duy Tất nhìn chiếc xe rời đi, sau đó cầm điện thoại gọi điện.

Đầu kia nhanh chóng bắt máy, Mạnh Duy Tất nói: "Giúp tôi điều tra một người, xem ba năm trước anh ta thực tập ở bệnh viện nào."

Vừa tắt máy, Trương Nhất Kiệt lại gọi điện thoại tới. Anh ta nói: "Mạnh tổng, có chuyện cần báo cáo với anh. Bên Thanh tổng muốn đề cử một vũ công chính trong nhóm đến tham gia chụp ảnh."

Mạnh Duy Tất nhíu mày: "Mọi người chưa tới, đã có người múa chính rồi à?"

"Tên người này có lẽ anh cũng có chút ấn tượng, Lâm Lang, quán quân cuộc thi Khiêu vũ thanh niên toàn quốc vừa qua. Còn là một tiểu hồng nhân (*), có hơn một triệu fans, khá sôi nổi. Cô gái này không chỉ biểu diễn tốt, khả năng chuyên môn cũng rất mạnh, xứng danh tốt nghiệp từ trường múa, cùng trường với Tiểu Triệu."

(*) Tiểu hồng nhân: Dùng để chỉ những người nổi tiếng, những ngôi sao trẻ hoặc là những người nổi tiếng trên mạng.

Trương Nhất Kiệt hiếm khi dành nhiều lời khen ngợi cho một người mới còn trẻ tuổi, thái độ của anh ta rất rõ ràng, có nền tảng, cũng có nội hàm, chọn người này cho dự án sẽ không thiệt thòi.

Mạnh Duy Tất hỏi thẳng: "Thanh tổng và cô ta có quan hệ gì?"

"Đánh giá cao sự đơn thuần thôi."

Mạnh Duy Tất cười khinh thường, không trả lời.

Trương Nhất Kiệt hiểu ý của anh, cũng cười nói: "Mạnh tổng, đối xử bình đẳng đi. Anh cảm thấy Tiểu Triệu đơn thuần hay không đơn thuần?"

Mạnh Duy Tất vô cùng không vui nhíu mày: "Đừng so sánh ai với cô ấy."

______

Lần đó Triệu Tây Âm nghỉ ốm năm sáu ngày. Sau khi trở về, mọi người đều khá lịch sự, không ai bàn tán về nguyên nhân cô nghỉ ốm, chỉ đến dặn dò cô chú ý cơ thể. Bình thường cô rất ít khi xuất hiện, cũng không gây chuyện, nhân duyên với mọi người vẫn còn rất tốt.

Đội hình hôm nay đi hết, Sầm Nguyệt đã chạy tới nhỏ giọng báo cáo: "Nghe nói trong đoàn sắp có thành viên mới."

Triệu Tây Âm nghiêng đầu: "Hả?"

"Chắc là người được gửi đến múa chính đấy." Sầm Nguyệt nói: "Xuất sắc lắm, ký hợp đồng cùng công ty với Nguyễn Đại, trạng thái nửa ra mắt, có rất nhiều fan."

Triệu Tây Âm không quan tâm: "Bình thường."

Sầm Nguyệt kéo tay cô, giọng nói càng nhỏ hơn: "Chị không muốn múa chính sao?"

"Làm gì có chuyện muốn hay không muốn là có thể đạt được ý nguyện chứ?" Triệu Tây Âm cười cười, "Chị thật sự không nghĩ nhiều như vậy, dù sao cũng nhảy cho tốt đi, không phụ lòng khán giả là được."

Kịch bản "Cửu tư" được cấu tứ (*) vô cùng hoàn hảo, lấy nhà Đường làm bối cảnh, thông qua những góc nhìn khác nhau xảy ra song song, làm bật lên ý nghĩa ôn, lương, cung, kiệm (*), trung hiếu nhân nghĩa. Trong đó phần "Nghệ thuật" là đoạn tình cảm dịu dàng nhất vở kịch, bắt đầu từ tình thầy trò, Tô Dĩnh là "Thầy", người dẫn đầu vị trí C trong cảnh múa đầu tiên, sau đó vì bị kẻ gian hãm hại, mang theo oan ức qua đời, vị đồ nhi kia vì để sửa lại án oan cũng chịu nhiều đau khổ, cuối cùng có thể rửa sạch trầm oan. Cảnh múa thứ hai được dẫn đầu từ "Đồ" là nàng, hoàn thành "Truyền thừa".

(*) cấu tứ: thường được dùng trong văn học nghệ thuật, có thể xem cấu tứ là linh hồn của tác phẩm, cung cấp một thế đứng, thế nhìn, cách cảm nhận để thâm nhập vào thế giới nghệ thuật của tác phẩm. Cấu tứ là mô hình nghệ thuật của tác phẩm, là quan niệm nghệ thuật về thế giới và con người của nó. (Theo Tudienwiki)

(*) Ôn, lương, cung, kiệm là ôn hòa, hiền lương, cung kính và tiết kiệm.

Người được chọn làm "Đồ" vẫn còn treo chưa quyết định, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu xét về biểu hiện chuyên nghiệp, tám chín phần là Triệu Tây Âm. Nhưng tin tức vừa ra hôm nay, thật sự chưa nói chính xác được.

Triệu Tây Âm không nghĩ nhiều về chuyện đó, nhưng ngay cuộc họp khai mạc buổi chiều, người nọ vừa xuất hiện, cô lập tức ngơ ngẩn.

Mấy tháng không gặp, Lâm Lang càng đẹp hơn. Cô ấy là kiểu con gái xinh đẹp sắc sảo, đường nét đôi mắt sâu hút, sau khi trang điểm, vẻ phong tình kỳ lạ bao phủ khuôn mặt. Lâm Lang đứng trên sân khấu, cúi đầu mỉm cười tự nhiên, "Tôi hy vọng chúng ta có thể cùng nhau tiến bộ, cũng xin các thầy hướng dẫn chiếu cố nhiều hơn."

Sầm Nguyệt nhỏ giọng nói: "Lúc nãy em có gặp cô ấy bên ngoài, nhiều giáo viên cười cười nói nói với cô ta, đoán chừng là quyết định vị trí múa chính."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!