(*) lòng ta nghĩ về sông suối xuôi dòng, mà lòng người thì hướng tới núi non sừng sững => hiểu rộng là tâm ý của ta và người không để cùng một nơi, hai người không hợp.
Mạnh Duy Tất không ngốc, nếu còn không nhìn ra nữa thì thị lực anh ta đúng là quá kém rồi.
Dù trong lòng hụt hẫng, anh ta cũng phải duy trì thể diện của một người trưởng thành, điều chỉnh sắc mặt đã trở thành chuyên môn bắt buộc của anh ta. May mà giáo sư Phù không biết chuyện, mồm miệng nhiệt tình, không để cho không khí đến mức đóng băng.
Cơm nước ở canteen bệnh viện bình thường, trừ giáo sư Phù, cả ba bọn họ đều không muốn ăn mấy, gẩy đũa vài cái, cơm chỉ động một nửa.
Giữa bầu không khí lúng túng, Triệu Tây Âm nhận được một cuộc điện thoại, đáp lại đôi câu, cô liền mượn cớ có chuyện để rời đi. Vừa ra khỏi canteen, cô như vừa trút được gánh nặng, người nhẹ tựa lông hồng. Bước chân hối hả như sợ phía sau có người đuổi theo.
Đến khi lên taxi, cô mới dám quay đầu nhìn.
Dưới khí trời nóng bức gay gắt, người người tấp nập ra vào cửa bệnh viện, có ốm đau, có sốt ruột, có ngỡ ngàng, muôn hình vạn trạng của nhân gian tụ lại nơi đây.
Triệu Tây Âm đến phòng làm việc của Lê Nhiễm, kể chuyện lúc trưa cho cô ấy, chẳng qua là bỏ phần đi đưa canh cho Chu Khải Thâm.
Lê Nhiễm hỏi: "Khoảnh khắc cậu quay đầu lại thì sợ gặp ai nhất?"
Triệu Tây Âm nói: "Không ai hết."
Lê Nhiễm hung dữ trừng cô một cái.
Triệu Tây Âm im lặng, lát sau thành thực đáp: "Đều sợ."
"Sợ ai xuất hiện hơn?"
Lần này cô im lặng lâu hơn rồi mới đáp: "Chu Khải Thâm."
Đầu tiên, Lê Nhiễm hơi bất ngờ, nghĩ một chút lại thấy hợp lí, "Tiểu Tây, cậu có tình cảm với anh ta, đúng không?"
Tình cảm ư, đương nhiên là có.
Vợ chồng hòa thuận, gắn bó cùng nhau, chung chăn chung gối, vừa mở mắt ra thì thấy anh trước nhất, bình minh hay hoàng hôn cũng đều là anh. Chu Khải Thâm cưới hỏi cô đàng hoàng, đóng dấu lên sổ đỏ, tuyên thệ lời hứa hẹn.
Bọn họ đã từng là cặp vợ chồng thân mật nhất.
Cảm xúc về sự kiện trọng đại này là cột mốc được đánh dấu sâu đậm nhất trong lòng mỗi người phụ nữ.
Triệu Tây Âm che mặt, mười ngón tay luồn vào mái tóc dài, ánh mắt xuất hiện tia đau đớn.
"Hai cậu kết hôn nhanh như vậy, tớ cảm thấy nhất định sẽ xảy ra vấn đề. Chu Khải Thâm kích động, cậu cũng kích động theo. Bây giờ thì sao, bị kích động trừng phạt à?" Lê Nhiễm thở dài một tiếng, sau khi thương tiếc cho Triệu Tây Âm xong thì bỗng nói vô cùng nghiêm túc: "Nhưng nếu một khi đàn ông đã quyết định thì cần phải biết gánh vác trách nhiệm. Bất kể quá trình như thế nào, cuối cùng Chu Khải Thâm đối xử với cậu như vậy là anh ta sai rồi."
Triệu Tây Âm nhắm hai mắt, tâm trí hỗn loạn.
Lê Nhiễm đảo mắt, nhíu mày, "Không đúng, hôm nay khi không cậu đến bệnh viện làm gì? Lại còn là bệnh viện anh ta đang nằm nữa!"
Triệu Tây Âm vội vàng đứng dậy định chạy, ấp úng, "Đi ngang qua."
Lê Nhiễm kéo cô mà không được, miệng bỗng thốt lên: "Cậu điên rồi."
Triệu Tây Âm vào thang máy mới phát hiện hai tay mình trống trơn, hình như thiếu mất gì đó, đến khi ra khỏi thang máy, rốt cuộc cô cũng nhớ ra, chết rồi, để quên bình giữ nhiệt của thầy Triệu ở canteen bệnh viện mất tiêu.
Cô đang do dự không biết có nên quay lại lấy hay không thì Đinh Nhã Hà gọi điện thoại tới, nghe tâm trạng có vẻ không tệ, bảo Triệu Tây Âm đến ăn cơm tối.
Đinh Nhã Hà đích thân xuống bếp, khi cô đến, năm món mặn một món canh đã bày sẵn. Bà ta vẫn còn bận rộn dưới phòng bếp, chỉ còn lại Triệu Tây Âm và Nghê Nhụy ngồi nhàm chán ở phòng khách. Nghê Nhụy thản nhiên chat bằng giọng nói với bạn trên Wechat, tám về áo quần trang điểm cho đến túi xách chừng mười phút.
Cô ta liếc Triệu Tây Âm một cái, không khỏi oán thầm. Da dẻ tốt thật, trắng sáng mịn màng. Mắt hạnh mũi cao rất hợp với câu nói —— trang điểm hay mặt mộc cũng giống nhau. Váy Armani, túi xách Fendi, giày không đắt bằng cô ta, bởi vậy trong lòng Nghê Nhụy thoáng cân bằng trở lại.
Biểu hiện của Đinh Nhã Hà hôm nay nhiệt tình khác thường, không ngừng gắp thức ăn cho Triệu Tây Âm, tuy nhiên vẫn khó giấu được bản tính, không nhịn được than phiền về chuyện lần trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!