Chương 25: Chẳng Lẽ Là… Sự Mê Hoặc Của Đồng Phục?

Chuyển ngữ: Hoa Linh Linh

Mặc dù cô nói không để ý việc Bùi Thời tiếp tục dùng Hoàng Nguyệt Nhiên làm đại ngôn, nhưng ngoài dự liệu của Bạch Đào là Bùi Thời vẫn đổi người rồi. 

Xem ra cô thật sự hiểu nhầm anh rồi, nhưng hễ là nhân tố khiến cô nghĩ ngợi lung tung, Bùi Thời đều sẽ lập tức loại bỏ, với sự khát vọng sống và tình yêu như thế này, Bạch Đào cảm thấy anh thực sự đáng để tin tưởng ỷ lại. 

Cả buổi chiều Bạch Đào đều vui vẻ rạo rực, Tôn Tĩnh giao việc chỉnh lý toàn bộ văn kiện của phòng làm việc cho cô, một nhiệm vụ vô cùng nặng nề nhưng Bạch Đào lại làm rất hăng hái. 

Chỉ là sự vui vẻ của cô sau khi mở weibo ra đã không còn nữa. 

Cô nhận được một vài tin nhắn weibo khủng khiếp. 

Bạch Đào có ấn tượng với người nhắn tin đến, là fan cứng truyện tranh của cô, từ khi xuyên không qua, vì để hiểu rõ về sự nghiệp trước kia của mình, Bạch Đào từng xem siêu thoại(1) của cô rất lâu, mà vị nhắn tin đến này mỗi ngày đều kiên trì ủng hộ, mỗi lần sau khi cô ra tập mới, cô ấy đều sẽ tích cực tuyên truyền, không chỉ là fan sự nghiệp của cô, còn là fan CP của cô và Bùi Thời. 

(1)/siêu thoại (Supertopic): Là nơi fan trên weibo dành riêng cho mỗi nghệ sĩ, phim,… Những siêu thoại này xuất hiện trên các loại bảng xếp hạng khác nhau. Fan sẽ giúp nó tăng vị trí nhờ việc đăng, share bài, cmt, cho điểm, điểm danh mỗi ngày,… Có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp nhẫn nhiều người tham gia "hóng".

Mà hiện tại, cô ấy lại gửi đến một tin nhắn khóc lóc kể lể… 

"Xin chào cô Bạch Đào, rất xin lỗi vì lần đầu tiên dùng phương thức này liên lạc với cô, tôi là một nhân viên trong công ty của Bùi tổng, có một chuyện vướng mắc đã lâu, nhưng vẫn quyết định nói cho cô biết, Bùi tổng thực sự đã ngoại tình rồi. Tiểu tam không phải là Hoàng Nguyệt Nhiên, mà là một người phụ nữ đang ẩn nấp trong công ty chúng tôi, qua lại rất lâu rồi, mắt đưa mày liếc…"

Có thể nhìn ra, khi gửi tin nhắn này đối phương rất kích động, ngữ khí có chút loạn, tràn đầy sự tố cáo. 

"Người phụ nữ này là một người có quan hệ, làm một công việc rất nhẹ nhàng thoải mái, là một người có trình độ văn hoá rất thấp, học vấn cũng không ổn lắm, hoàn toàn không có nội hàm như cô!"

"Cô Bạch Đào, tôi dùng danh dự của mình đảm bảo, lời tôi nói mỗi một câu đều là sự thật, tôi không muốn cô bị lừa gạt!"

……

Bạch Đào trợn trừng mắt nhìn chằm chằm từng chữ trên điện thoại, chỉ cảm thấy suýt nữa hít thở không thông. 

Được đấy Bùi Thời, này đúng là người tài cao thì dũng cảm, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, chẳng trách xử lý Hoàng Nguyệt Nhiên nhanh nhẹn như vậy, Hoàng Nguyệt Nhiên là người nằm không cũng trúng đạn, để tung hoả mù! Chính chủ không phải đang được bảo vệ chu đáo dưới mí mắt cô sao? 

Vì để chứng minh mình không lừa gạt, đối phương còn gửi đến một hình ảnh thẻ nhân viên bị làm mờ, còn nói không ít chi tiết trong công ty, Bạch Đào đối chiếu từng cái một, căn bản có thể xác định thân phận của đối phương không sai. Mà xem ra người báo tin tức này ngoài việc là fan của cô ra chắc cũng tích tụ oán hận sâu sắc và có mâu thuẫn với tiểu tam, cho nên mới có động cơ báo tin cho cô. 

Bạch Đào siết chặt điệt thoại, chỉ cảm thấy như rơi xuống hầm băng, giây trước cô còn cảm khái điểm tốt của Bùi Thời, giây sau liền lập tức bị vả mặt, nhưng nếu như tiểu tam ở trong công ty thì lại là ai đây? Cô cũng đang ở trong công ty mà không thấy ai khả nghi cả? 

Bạch Đào nghĩ cả một đêm cũng không nghĩ ra được, giờ ăn trưa ngày hôm sau cô quyết định tìm Tôn Tĩnh nói gần nói xa thăm dò tình hình. 

"Tĩnh Tĩnh, công ty chúng ta có phải có yêu cầu rất cao về học vấn của nhân viên không?" Bạch Đào cắn cắn thìa, nói dối thăm dò: "Em có một người em gái rất muốn nộp hồ sơ vào công ty chúng ta, học ngành quản lý dữ liệu, chỉ là học ở một trường bình thường, nhưng trình độ rất cao, chị thấy có hy vọng vào được không?"

"Không có hy vọng." Tôn Tĩnh liếc nhìn Bạch Đào một cái: "Không phải sinh viên đại học, thạc sĩ từ song nhất lưu(2) ra thì đừng có nghĩ nữa, không có cửa đâu!" Cô ấy ngừng lại, ý vị thâm trường nói: "Nguyên tắc về chế độ nhân sự của công ty chúng ta là không tuyển người có quan hệ, người có quan hệ đã khó quản lý, trình độ còn kém, lĩnh vực như quản lý dữ liệu lớn rất chuyên nghiệp, không đạt tiêu chuẩn và học vấn sẽ không có ngoại lệ!

Cô đừng tưởng cô có thể giới thiệu người thân thực lực không được vào đây, chúng ta cũng không phải là doanh nghiệp gia đình!"

(2)Song nhất lưu(/Double First Class): Là "các trường đại học hạng nhất thế giới" và "các ngành học hạng nhất thế giới" do chính phủ Trung Quốc đề ra mục tiêu xây dựng, có thể hiểu là "Song Nhất".

Bạch Đào gật gật đầu, giả vờ tự nhiên nói: "Trương Quân Vũ đó không phải học trường bình thường sao?"

"Cái gì? Trương Quân Vũ tốt nghiệp Bắc Đại, đó gọi là bình thường à?"

"Lâm Tử San thì sao?"

"Người ta học MIT."

"Vậy bộ phận tiếp tân của chúng ta?"

"Cô đừng đó xem thường tiếp tân, tiếp tân của công ty chúng ta phải có sự hiểu biết về an toàn dữ liệu và các loại nghiệp vụ mới được, nhận vào cũng không thấp, cho nên học lực cũng không kém, trong nhà còn có tiền, đơn thuần tìm một công ty làm việc không vui liền nghỉ mà thôi."

……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!