Chương 37: (Vô Đề)

Tửu lâu Phúc Lai xưa nay buôn bán ảm đạm, gần đây vì một đầu bếp mới nấu ăn ngon nên khách khứa bắt đầu đông lên đôi chút.

Thế nhưng chẳng hiểu tối nay bỗng nhiên đông nghẹt, kín bàn kín ghế, chen !

Dương Tuyết mệt lử, nấu ăn suốt cả buổi tối, chẳng còn sức mà thêm món nào nữa. Nàng bèn với tiểu nhị ở lầu rằng nghỉ tay, để đầu bếp khác nấu tiếp.

Không ngờ, những khách mới đến căn bản chẳng để tâm đầu bếp là ai, tất cả đều đổ xô lên lầu hai!

Dương Tuyết vị khách đang nơi cửa sổ uống nhàn nhã, bỗng hiểu nguyên do.

Cũng đúng, nơi là Nữ Nhi Quốc, ngoài đường khó mà gặp một nam nhân, ngay cả động vật giống đực cũng hiếm.

Mà hôm nay Thần Tài dùng pháp thuật che mắt, khoác áo gấm, bên cửa sổ nho nhã, phong độ ngời ngời, thu hút vô ánh si mê từ nữ tử qua đường.

Mấy trong quán càng to gan, trực tiếp nhào lên hỏi:

"Vị công tử đây từ đến, định rời ? Nếu ngại thì lưu Nữ Nhi Quốc , sống cảnh thê thành đàn, phu thê hài hòa, ?"

Tiếng ai nấy đều nhỏ nhẹ như sợ bản kích động quá mà hét lên.

"Phải đó đó, mấy tỷ chúng đều gặp yêu công tử, chẳng công tử nguyện ý… lấy hết chúng ?"

Dương Tuyết một bên trong góc, xem trò vui mà chẳng hề cảm thấy phiền, thậm chí còn mong chuyện lớn xảy .

Dù gì Thần Tài cũng chẳng ý với nàng, mà trong các cô nương , cũng ít nhan sắc nổi bật, cử chỉ quyến rũ khó cưỡng.

Nếu thật sự thu nhận hết mấy vị cô nương , chẳng …

"Dương cô nương, đây."

Thần Tài nhíu mày: "Cô nương gọi họ đến đấy ?"

"Sao thể chứ, nãy giờ bận nấu ăn trong bếp, lấy thời gian chiêu mộ cho ngài một hậu cung."

Nàng chen tới hì hì:

"Nhiệt tình ghê ha, ai cũng thê tử của ngài, chắc từng trải nghiệm nào tuyệt vời thế chứ?"

"Hêy!"

Bỗng từ ngoài cửa sổ bay một nữ tử, đáp thẳng xuống ghế bên cạnh Thần Tài, ngọt ngào :

"Cho góp mặt một chỗ."

Dương Tuyết nhận ngay, là con yêu hồ yêu kiều từng đến bếp đòi ăn món bò cay hôm !

"Các lui hết , vị công tử là của ."

Nàng phất tay nhẹ một cái, những nữ tử chen chúc lầu hai như thôi miên, lập tức xoay bước xuống lầu, thần sắc ngơ ngác như từng vì đến đây.

Thần Tài cau mày nàng :

"Ở nhân gian mà còn dùng pháp thuật?"

"Yên tâm , họ sẽ quên sạch chuyện ."

Nói xong nàng vung tay tạo kết giới quanh cửa sổ:

"Biết bản trai, còn ngay nơi dễ thấy thế , chẳng khác gì cố tình dụ khác mơ mộng, đúng ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!