Dương Tuyết cuối cùng chọn cả, một nhẹ nhàng lên đường, tiếp tục tu luyện ở nhân gian.
Tiểu Nhu và Miêu Miêu trong thời gian ngắn vẫn thể cùng nàng, nhưng nàng nghĩ một nơi thích hợp để tu hành — gần Linh Sơn, Sư Đà Lĩnh.
Nghe yêu quái nơi đó ăn thịt , nếu nàng thể cứu khỏi miệng cọp, tu vi chắc chắn sẽ tăng nhanh.
Nghe đáp án , Thần Tài chút thất vọng, còn Tôn Ngộ Không thì rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, liên tục gật đầu: "Cũng , cũng ."
"Bên ngoài đừng lo, chỉ là sấm sét đánh trúng đỉnh núi, khiến đá lớn rơi xuống, đám động vật hoảng loạn bỏ chạy trong đêm thôi." Thần Tài an ủi nàng, "Thu dọn đồ đạc , chúng rời khỏi đây."
"Đi ?" Nàng còn ngủ cơ mà. Tuy hiện giờ là yêu quái, cần ngủ nhiều, nhưng nàng thật sự ngủ một giấc.
"Con sói xám thể chỗ ở của con báo đen ? Tin chắc sẽ sớm đến đây bắt ngươi." Tôn Ngộ Không nắm lấy cổ tay nàng. "Chúng đưa ngươi rời ."
"Đại Thánh, nàng cùng ngài cũng an ." Lúc , Thần Tài Triệu Công Minh lên tiếng ôn hòa, "Thiên Đình tuy tung tin đồn nhảm về hai , nhưng nghĩa là Tây Thiên . Nếu bốn vị Chức Công Tào mười tám vị thần bảo vệ Già Lam theo dõi ngài, thì nàng nguy hiểm."
Tôn Ngộ Không đầu, nheo mắt Thần Tài, trong lòng cực kỳ khó chịu.
lời Thần Tài sai, là thỉnh kinh, bên cạnh luôn thần tiên âm thầm bảo vệ Đường Tăng.
"Tại hạ đề nghị Đại Thánh cứ tạm thời về, thời gian đừng xuất hiện bên cạnh Bạch cô nương."
"…" Tôn Ngộ Không tới lui đất, "Thật phiền phức."
Dương Tuyết : "Không Đại Thánh, Thần Tài giúp đỡ, sẽ thoát khỏi bàn tay thiên đình. Hơn nữa, nếu ai tiết lộ tung tích, thì đến cả Như Lai cũng gì ."
" ở bên cạnh ngươi cũng an ." Tôn Ngộ Không , bước tới chỗ Thần Tài, "Đi thôi, chúng cùng rời khỏi đây, để ít bạc cho nàng , để nàng sống ung dung ở nhân gian."
"Không cần , vàng Thần Tài tặng đủ để tiêu xài mấy chục năm ." Nàng vốn tiêu xài nhiều, chỉ ăn uống thôi thì vài chục lượng vàng là quá đủ.
Thần Tài đúng là tư tâm, ở bên nữ tử thêm một chút, nhưng con khỉ thật xảo quyệt, chẳng để chút cơ hội nào.
Hạt Dẻ Rang Đường
"Cũng , mang theo chỗ vàng , nhớ ăn uống đầy đủ." Nói , nhẹ nhàng điểm một cái, trong tay Dương Tuyết liền xuất hiện một túi lớn đầy vàng, ước chừng đến mấy trăm lượng.
"Đa tạ Thần Tài, nhiều quá …" Tuy túi Càn Khôn của nàng đựng , nhưng mang ơn lớn thế cũng khiến nàng ái ngại.
"Còn đôi hoa tai , trả . Thần Tài là thần tiên của Thiên Đình, là chuyên phụ trách bắt ngươi về, lỡ lợi dụng thì cũng an ." Nói xong, Tôn Ngộ Không thổi nhẹ một , đôi hoa tai của Dương Tuyết trong tay Thần Tài.
Thần Tài bật , chỉ đành phụ họa: "Ừm, vẫn là Đại Thánh suy nghĩ chu ."
"Vậy chúng thôi, để Bạch cô nương chuyển chỗ ở. Sau nếu gặp chuyện khó giải quyết, thì hãy đến tìm chúng ." Tôn Ngộ Không rút một sợi lông từ đầu đưa cho nàng: "Cầm lấy là thể tìm ."
"Còn đây là thẻ gỗ tặng ngươi, khi cần thiết chỉ cần bẻ gãy, sẽ xuất hiện." Thần Tài chịu thua, cũng đưa một vật.
Tôn Ngộ Không liếc một cái đầy bực bội, Thần Tài coi như thấy gì.
Dương Tuyết nhịn bật , đó chắp tay :
"Đa tạ hai vị quan tâm chăm sóc tiểu nữ, tiểu nữ vô cùng cảm kích. Mai nếu tu thành chính quả, nhất định sẽ gấp bội báo đáp đại ân đại đức ."
Nàng cảm thấy may mắn. Dù trọng sinh thành yêu, mỗi ngày đều cận kề sinh tử, nhưng ân tình như , c.h.ế. t cũng tiếc.
⸻
Dương Tuyết tiễn Thần Tài và Tôn Ngộ Không lượt cưỡi mây rời , lúc nàng mới định men theo hướng tây nam, chuẩn vòng đến Sư Đà Lĩnh.
Không ngờ, nàng mới bay một đoạn thì đụng ngay một đám mây!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!