"Ngươi còn gì hỏi thì hỏi nhanh ."
Tôn Ngộ Không cầm chén rượu, ánh mắt chút mất tự nhiên khi cảm nhận ánh chăm chú từ Bạch cô nương đang quét tới quét lui .
"Đại Thánh, khi ngài thỉnh kinh xong sẽ phong thần tiên đúng ? Mà thần tiên… lấy vợ ?"
Dương Tuyết hỏi, khuôn mặt mang theo vẻ thẹn thùng khiến nỡ từ chối.
"…"
Hạt đậu phộng trượt khỏi đôi đũa, rơi "cộp" xuống bàn.
Hắn còn tưởng nàng sắp hỏi chuyện gì quan trọng!
"Được."
Tôn Ngộ Không cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhặt hạt đậu lên bỏ miệng nhai cho xong.
"Vậy nhất định môn đăng hộ đối ? Nếu tu hành thành chính quả, ngài xem, nên lên Thiên đình về Tây Thiên?"
"…"
Tôn Ngộ Không lỡ tay bóp gãy cả đũa.
"Đại Thánh? Ngài ?"
"Không ."
Hắn cầm mấy món chay gói sẵn do ông chủ đưa, vội :
"Bản Đại Thánh hôm nay mang theo bạc, bữa cơm mặt sư phụ và ba sư cảm tạ cô nương."
Nói xong là chuẩn rút lui.
"Đại Thánh!"
Dương Tuyết vội kéo tay áo :
"Ta vẫn hỏi xong mà."
"Vậy thì hỏi nhanh."
Dù , Tôn Ngộ Không trong lòng chỉ chui xuống đất trốn biệt tăm, giả vờ thấy gì luôn cho .
Thấy Tôn Ngộ Không như đống lửa, dáng vẻ bối rối giấu cho hết, Dương Tuyết bật .
"Ngài cuống cái gì, chỉ tiện miệng hỏi thôi mà. Nếu tu thành chính quả, tu vi cao , thì dù là Thiên Đình Tây Thiên cũng khó bắt tội ."
"Lúc đó mà gặp thần tiên nào trai, cưới thì cũng luật lệ chứ, đúng ?"
"Không luật lệ gì đặc biệt. Chỉ cần ngươi thành tiên , thì còn là khác loài nữa. Yêu đều thể thành với thần tiên."
"Thế nếu là phàm và thần tiên thì ?"
Dương Tuyết tiếp tục truy đến cùng, trong lòng thầm nghĩ: lỡ như một ngày nào đó nhớ kiếp , biến thành phàm, mà vẫn theo đuổi Đại Thánh thì …
"Không ."
Tôn Ngộ Không nghiêm túc nàng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!