Chương 15: (Vô Đề)

Để thể hiện thành ý của , Dương Tuyết lấy bảo vật mang theo bên , viên minh châu trân quý nhất mà Bạch Cốt Tinh từng cất giữ.

"Ta đưa tỷ gặp đại vương," một con khỉ vàng nhỏ nhắn đáng yêu, vai vác cờ hiệu, cúi đưa tay, "Tiên nữ tỷ tỷ, mời bên ."

"Bạch cô nương, ngươi tình nghĩa gì cả, bản Nguyên soái cũng là…" Trư Bát Giới thao tác của Dương Tuyết cho ngẩn , định giơ tay theo nàng.

"Nguyên soái gì chứ, rõ ràng chỉ là một con heo yêu, còn dám huênh hoang như ." Một con khỉ già dày dạn kinh nghiệm chặn , mặt mày dữ tợn, "Ngươi chính là Trư Bát Giới ?"

"Chính ! Bắt lấy !"

"Trói ! Trói !"

"Dẫn về gặp đại vương!"

Hơn hai mươi con khỉ lập tức bao vây Trư Bát Giới, cực kỳ kích động, chẳng mấy thiện cảm với .

"Thiên Bồng Nguyên Soái, thứ nhé, một bước." Dương Tuyết vẫy tay, theo đàn khỉ Thủy Liêm Động, tiếp đãi như thượng khách.

Hoa Quả Sơn Thủy Liêm Động quả danh bất hư truyền, bên trong là cả một thế giới khác.

Trải qua mấy trăm năm cư ngụ, lũ khỉ khéo tay , xây dựng nên một cung điện chỉnh bên trong hang động.

Hành lang uốn lượn bắc ngang mặt nước, hết đình nối sang đình khác, cuối cùng là một đại sảnh cao rộng, tráng lệ.

Nội thất trong đại sảnh bài trí tinh tế, chẳng khác nào các lâu đài sang trọng nơi phố thị, thậm chí còn mang nhiều nét cổ kính độc đáo.

Những lỗ thông ánh sáng khoét tỉ mỉ trong vách đá, kết hợp với những chiếc lồng đèn, khiến bên trong rực rỡ mà ấm áp.

"Mời tiên nữ tỷ tỷ dùng , đại vương chúng sẽ đến ngay." Một con khỉ lớn tuổi rót cho nàng, bày biện đủ loại trái cây và điểm tâm.

"Cảm ơn." Dương Tuyết mỉm , "Gọi là Bạch cô nương là ."

Hạt Dẻ Rang Đường

" tỷ tỷ như tiên nữ, tất nhiên gọi là tiên nữ tỷ tỷ." Con khỉ vàng nhỏ nhắn lúc nhảy lên ghế cạnh nàng, tò mò quan sát, "Lâu lắm Hoa Quả Sơn mới mỹ nhân đến thăm như thế. Tỷ với đại vương quen lắm ?"

"Cũng mới quen thôi." Tính cũng chẳng thiết lắm, cùng lắm là từng nấu cho hai bữa cơm chay.

"Tỷ tỷ thương ? Lấy chồng ? Không tỷ thấy đại vương của chúng thế nào?" Con khỉ nhỏ hớn hở nhảy đến gần nàng hơn.

Đôi mắt cong như trăng lưỡi liềm, ghé tai thì thầm: "Núi của chúng đang thiếu một nữ chủ nhân. Nhìn tỷ tỷ như tiên nữ, chịu ở vợ của Đại Thánh nhà ?"

"À?" Dương Tuyết buồn bất ngờ, liền trêu : "Ta đại vương nhà các ngươi gần nữ sắc mà? Nếu thật sự cưới vợ , chắc cũng khó nhỉ?"

"Ừm… gần đây đại vương nhà tâm trạng vui, theo kinh nghiệm của ông nội, thể là… động xuân tâm ."

"Khụ khụ khụ…" Trẻ con đúng là chẳng giấu lời. Con khỉ nhỏ xíu trông đáng yêu là thế, mà câu khiến nhịn nổi.

"Đại vương nhà ngươi…" Dương Tuyết định hỏi thêm mấy chuyện về Tôn Ngộ Không, thì thấy con khỉ nhỏ bỗng bật dậy như gặp thầy giáo.

"Đại vương đến !"

Dương Tuyết đầu , thấy Tôn Ngộ Không đang cách đó xa, vẻ mặt phần kỳ lạ.

Nàng vội vàng dậy, "Đại Thánh."

Đột nhiên nàng chút hối hận, việc cùng Trư Bát Giới tới đây vẻ đường đột.

Nếu chẳng may Tôn Ngộ Không vui, đuổi nàng ngoài thì ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!