Đường Tăng quả thật biến thành Bạch Hổ, nhốt trong lồng sắt, canh gác nghiêm ngặt.
Sau đó, Dương Tuyết rời hoàng cung, đang định ngoại ô xem xét một chút, thì thấy Trư Bát Giới và Sa Tăng đang bàn bạc chuyện gì đó ngoài thành.
"Giờ đây? Sư phụ biến thành hổ, đại sư thì cũng về Hoa Quả Sơn , chúng còn lấy kinh cái gì nữa?"
Trư Bát Giới phịch xuống đất, ý tan đàn xẻ nghé, "Hay là chúng chia hành lý , về Lưu Sa Hà của , còn về Cao Lão Trang của ?"
"Nhị sư , !" Sa Tăng đeo chuỗi hạt Phật đen to đùng, nghiêm mặt kéo Trư Bát Giới , "Chi bằng cùng tìm đại sư , mà sư phụ gặp nạn, chắc chắn sẽ ."
"Xí, ai tin cho nổi." Trư Bát Giới hừ một tiếng, giận dỗi phệt xuống, vung tay đập bụi đất xung quanh, "Không hiểu sư phụ và đại sư cãi chuyện gì, rõ ràng đại sư tính tình mà, mà sư phụ đuổi , chắc chắn sẽ trở về ."
"Dù thế nào nữa, cũng cứu sư phụ." Sa Tăng kiên định , "Chúng là Bồ Tát chỉ định lấy kinh, về cũng bắt thôi. Hơn nữa, nhị sư cam tâm trở để Thiên Đình mặt ?"
Nhắc đến Thiên Đình là Trư Bát Giới tức.
Ngày xưa đường đường là Thiên Bồng Nguyên Soái trấn giữ sông Nhược Thủy, ai dám xem thường ?
Vậy mà giờ hóa thành một con heo yêu, ép bảo vệ một phàm nhân Tây Thiên thỉnh kinh, lòng già của thật sự ấm ức lắm.
"Hừ, lão Trư bây giờ sẽ lên Hoa Quả Sơn mời đại sư về!" Trư Bát Giới vung tay áo, hậm hực bỏ .
"Ai đó?" Trư Bát Giới đầu, bỗng nhạy bén cảm nhận một chút động tĩnh.
lúc , Dương Tuyết đang lén lén thì may dẫm trúng một mảnh ngói vỡ.
Nàng lập tức nín thở, định bỏ chạy.
"Ai đấy! Ra mau, thì lão Trư sẽ khách khí !" Nói xong, một cái bồ cào bay vèo đến chân nàng.
Trong đầu Dương Tuyết nhanh chóng rà soát sức chiến đấu của Trư Bát Giới… thôi, nhận thua cho lành.
"Là , trùng hợp quá ha." Nàng vội bước , gượng : "Xin nhé, cố ý lén , chỉ là ngang qua thôi."
"Bạch cô nương?" Trư Bát Giới kỹ, chẳng là yêu nữ nấu ăn ngon, còn xinh chẳng thua gì Hằng Nga Tiên Tử ?
Hắn thu bồ cào , híp mắt: "Sao ngươi ở đây? Chúng thật duyên."
Sa Tăng hiểu rõ bản tính của Trư Bát Giới, hễ thấy mỹ nữ là quên cả chính sự.
"Nhị sư , chi bằng để Bạch cô nương cùng đến Hoa Quả Sơn mời đại sư về . Dù , chuyện cũng bắt nguồn từ Bạch cô nương, nhất định sẽ về."
Sa Tăng trầm tĩnh hơn nhiều, trong lòng thầm nghĩ: yêu nữ đến thật đúng lúc.
"Cái gì?" Dương Tuyết kinh ngạc, chỉ , thể tin nổi: "Vì mà ?"
Nàng thật ngờ, Bạch Cốt Tinh thật kịp hãm hại sư đồ Đường Tăng và Tôn Ngộ Không, mà đến phiên nàng, một "Bạch Cốt giả", khiến họ tan đàn xẻ nghé.
Tôn Ngộ Không rốt cuộc vẫn về Hoa Quả Sơn, xem kiếp giữa thầy trò họ là thể tránh khỏi.
tại là vì nàng chứ?
Không đến mức đó mà, nàng gì , sức ảnh hưởng cũng lớn đến !
"Ngươi đấy thôi, kể từ khi rời khỏi sơn động chỗ ngươi, chúng mấy ngày liền chẳng ăn một bữa chay tử tế." Trư Bát Giới xuống bắt đầu kể khổ, "Khó khăn lắm mới gặp một nhà thợ săn giữa đường, ai ngờ nhà họ chẳng gạo, chỉ rượu với thịt."
"Sư phụ đại sư ban ngày mua rượu với ngươi, tối cùng ngươi uống, thế là chẳng hiểu hai họ cãi ."
Thế ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!