Chương 13: (Vô Đề)

"Đã là để cưới vợ thì thể tùy tiện mang mua quần áo ."

Con mèo thật khiến yên tâm chút nào, Dương Tuyết nghiêm mặt , "Cái kho báu nhỏ quan trọng như thế, đừng dùng cho nữa. Trên đường chúng dễ kiếm tiền, chẳng lẽ trộm cướp ."

"Tiểu Nhu, bù kho báu nhỏ cho , cưới vợ là chuyện lớn." Nói đến đây, Dương Tuyết nhịn bật .

Nhìn khuôn mặt tròn tròn của Miêu Miêu, nàng nhịn véo một cái:

"Bây giờ cũng mấy trăm tuổi , lớn , thể cưới vợ đấy."

Miêu Miêu né tránh tay Dương Tuyết, mặt đỏ ửng đầu : "Ta cưới vợ."

"Vợ thì nhất định cưới, nhất là một con mèo trắng dịu dàng dễ thương, mỗi ngày cho sờ một chút là , nhất định sẽ bạc đãi hai đứa ." Vừa nghĩ đến một con mèo trắng mập mạp, bám nghịch ngợm, Dương Tuyết nhịn đuổi Miêu Miêu tìm vợ ngay.

"Tỷ tỷ …" Miêu Miêu vẫn còn ngây ngô, đầu trêu chọc như , mặt đỏ như quả táo.

"Tỷ tỷ, Miêu Miêu tìm vợ còn coi mùa nữa. Hơn nữa, thể nào lấy một con mèo bình thường . Những con mèo cái tu luyện thành hình ít, nhưng khó gặp."

Tiểu Nhu thấy Miêu Miêu ngượng ngùng quá, bèn lên tiếng giải vây cho .

"Khụ khụ, tỷ tỷ, tin tức của Tôn Ngộ Không ngoài phố."

Miêu Miêu nhanh chóng đổi chủ đề, "Nghe Đường Tăng biến thành một con hổ, bây giờ đang nhốt trong cung điện của quốc vương, thật giả."

"Thế còn Tôn Ngộ Không ?"

Không đúng lắm, nếu Bạch Cốt Tinh xuất hiện loạn thì Tôn Ngộ Không và Đường Tăng sẽ bất hòa, Đường Tăng Khuê Mộc Lang biến thành Bạch Hổ ?

"Không , là từ một con quạ yêu, nó Đường Tăng đang nhốt trong lồng, còn đồ thì rõ tung tích."

Miêu Miêu tỷ tỷ quan tâm chuyện nên đặc biệt dò hỏi.

Dương Tuyết bật dậy:

"Đi, đến xem thử!"

"Không tỷ tỷ." Miêu Miêu lập tức ngăn , "Không vì , Bảo Tượng Quốc đang tụ tập nhiều yêu quái, hình như đang tìm kiếm thứ gì đó. Tu vi của bọn chúng cao, nếu bắt, chắc chắn sẽ móc kim đan."

"Ta ." Dương Tuyết vỗ cuốn sách trống giấu trong ngực, "Trước đó một ông lão tặng một món bảo bối, thể ẩn giấu yêu khí, trông chẳng khác gì phàm. Ta chỉ ngoài xem náo nhiệt thôi, xảy chuyện ."

Nàng thật sự tò mò, giữa Tôn Ngộ Không và Đường Tăng rốt cuộc xảy chuyện gì mà đến mức tan vỡ quan hệ, chẳng lẽ còn kịch tính hơn cả ba đánh Bạch Cốt Tinh ?

Vả , nàng cũng ngoài kiếm chút công đức.

Nơi yêu quái tụ tập nhất định sẽ thương vong vô tội, nàng chôn xác giúp .

Buồn là, khỏi khách điếm, nàng liền một cục vàng từ trời rơi trúng đầu!

Không sai, Dương Tuyết vàng đập trúng đầu.

"Ái da, ai mà mắt mù …" Dương Tuyết ôm đầu định mắng một trận, nhưng cúi xuống thấy thỏi vàng lớn chân, liền lập tức nín bặt.

Nhìn quanh quất, ai phát hiện, nàng liền nhanh tay nhét ngực.

"Bịch!" Vừa định nhấc chân rời , thì mặt đột nhiên rơi xuống một vật thể khổng lồ.

"Ui da, m.ô.n. g của …" Thần Tài Triệu Công Minh xoa mông, cẩn thận trượt khỏi đám mây, vì sợ mất mặt nên lập tức ẩn .

vẫn Dương Tuyết thấy, nàng vội vàng chạy tới đỡ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!