Chương 12: (Vô Đề)

"Tỷ tỷ là thần tiên ?"

Hắn thiếu niên là nhiều nhất, cũng là mang ít oán khí nhất.

"Nghe thần tiên đều kim . Tỷ tỷ bụng như , nhất định sẽ tu thành chính quả."

"Cảm ơn lời chúc của ngươi."

Nghe , lòng Dương Tuyết bỗng nhẹ nhõm hơn đôi chút.

Thực , kiếp Bạch Cốt Tinh còn thê thảm hơn những .

Dù là khi còn sống khi chết, nàng đều dựa lòng oán hận mãnh liệt, mới tu luyện thành Bạch Cốt Tinh như bây giờ.

Bi ai hơn nữa là ngay cả xác mà nàng khổ cực tu luyện thành, giờ cũng hậu thế là Dương Tuyết chiếm giữ mất …

Nếu một ngày nào đó nàng thật sự trở , Dương Tuyết sẵn sàng rời .

Nàng một đào tám cái hố, tốc độ chậm chạp.

Tiểu Nhu vì sợ mà nấp trong xe ngựa, còn Miêu Miêu thì lặng lẽ ở bên đồng hành cùng nàng.

"Tỷ tỷ đừng buồn vì . Ta vốn là trẻ mồ côi, theo thương đội vốn là chín c.h.ế. t một sống. Giờ thực sự c.h.ế. t … thì cũng chẳng gì lưu luyến với thế gian nữa."

Thiếu niên bình thản, khiến Dương Tuyết chấn động sâu sắc.

Khó trách và bạn đồng hành hề mang theo oán khí, khác hẳn những hồn phách bao phủ trong hắc khí khác.

"Hắn cũng giống , nhà còn già, khi c.h.ế. t thể nhận một khoản tiền chôn cất. Nên với bọn mà … c.h.ế. t như thế cũng coi như xứng đáng."

Hắn còn nở nụ khi những lời .

Dương Tuyết đáp thế nào, chỉ thể âm thầm lấp đất:

Hạt Dẻ Rang Đường

"Ta sẽ chôn cẩn thận, nhưng dựng bia, chứ?"

"Như là lắm ."

Hồn phách của thiếu niên dần dần trở nên trong suốt, nhạt dần trong làn gió đêm.

"Tỷ tỷ tên gì? Ta đầu thai . Kiếp nhất định sẽ báo đáp tỷ."

"Ta tên là Dương Tuyết."

Nàng nở nụ nhẹ, nước mắt kìm mà lăn dài:

"Lên đường bình an nhé."

"Dương Tuyết… Dương Tuyết…"

Tiếng gọi mơ hồ dần tan biến trong gió, hồn phách cũng tan thành mây khói.

Ngay khoảnh khắc , Dương Tuyết đột nhiên cảm nhận pháp lực trong tăng vọt!

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Nàng cảm nhận rõ ràng một luồng năng lượng mãnh liệt chạy khắp cơ thể.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!