Triệu Nhan trở lại bên trong, đích thân mang theo thị vệ đem cá chuối vào bếp, vốn hắn nghĩ muốn đích thân làm một nồi cá chuối hầm, nhưng không nghĩ tới vừa đúng lúc bà vú chủ quản phòng bếp ở trong này, người phụ nữ đang thời mãn kinh này vô cùng cố chấp, bất kể như thế nào cũng không cho Triệu Nhan đi vào trong phòng bếp, điều này khiến cho Triệu Nhan cũng không có cách nào, cuối cùng đành phải đem nguyên liệu và phương pháp hầm cá chuối nói ra, sau đó đích thân giám thị bà vú làm cá cho tốt, đối với việc này bà vú vô cùng kinh ngạc, bà dù như thế nào cũng không nghĩ ra, hình như vị quận vương này rất hiểu về làm bếp.
- Bà vú, ngươi làm đồ ăn gì đó, thơm quá!
Bà vú vừa mới đem cá chuối hầm vào trong khay, bên ngoài liền vang lên một thanh âm quen thuộc, ngay sau đó Tiểu Đậu Nha ôm Cục Thịt Nhỏ thật kích động xông tới, hai cái mũi nhỏ của một người một chó đều đang không ngừng ngửi ngửi, trên mặt đều lộ ra vẻ thèm nhỏ dãi, thật sự là chủ nhân như thế nào thì chó cũng như thế ấy.
- A! Quận vương, tại sao người lại ở chỗ này!
Tiểu Đậu Nha ngửi nửa ngày mới phát hiện không ngờ Triệu Nhan đang đứng ở cửa phòng bếp, lập tức có chút xấu hổ cười cười, ngay sau đó lại có chút vui mừng ngạc nhiên nói:
- Quận vương, chẳng lẽ lần này là ngài tự mình làm đồ ăn sao? Lần trước món thịt lợn chua ngọt ngài làm kia quả thực là ăn quá ngon!
- Nha đầu ngươi chỉ biết có ăn thôi, lần này cũng không phải là ta xuống bếp, mà là ta hướng dẫn cho bà vú làm đồ ăn!
Triệu Nhan vô cùng thân thiết xoa nhẹ đầu của Tiểu Đậu Nha, tuy rằng hắn cũng rất muốn lại làm cho Tiểu Đậu Nha một ít thịt lợn chua ngọt, nhưng trên dưới cả vương phủ ai cũng không đồng ý để cho hắn tiếp cận phòng bếp, phỏng chừng tiểu nha đầu này cũng chỉ có thể tìm lại hương vị của thịt lợn chua ngọt từ trong mộng mà thôi.
- Tay nghề làm bếp của bà vú cũng tốt lắm, có quận vương hướng dẫn, khẳng định có thể làm ra món ăn rất ngon!
Tiểu Đậu Nha nói xong, nửa người liền nhón vào trong phòng bếp dò xét, giơ tay phải muốn nhón cá chuối hầm trước mặt bà vú để ăn.
- Bốp~!
Tay của Tiểu Đậu Nha còn chưa đụng được đến đồ ăn đã bị bà vú đánh một cái sang bên cạnh, sau đó khiển trách:
- Quận vương phân phó làm đồ ăn, tiểu nha đầu ngươi đụng loạn gì chứ?
Tuy nhiên bà vú vừa mới răn dạy Tiểu Đậu Nha xong, liền quay đầu lại có chút khó xử nói với Triệu Nhan:
- Quận vương điện hạ, mặc dù có chút lời nô tỳ không nên nói, nhưng trước đó vương phi đã phân phó, thân thể của ngài trước khi tốt lên, ngài tuyệt đối không thể dùng thức ăn mặn, vì vậy nô tỳ muốn hỏi một câu, đồ ăn này có phải ngài muốn ăn hay không?
Nhìn vẻ mặt khó xử của bà vú, Triệu Nhan cũng cười cười nói:
- Yên tâm, đồ ăn này không phải là bổn vương muốn ăn, mà là ta phát hiện trong khoảng thời gian này khí huyết vương phi có chút không đủ, vừa vặn cá chuối này là thứ bổ huyết tốt nhất, vì vậy liền mua một con để vương phi tẩm bổ thân thể.
Triệu Nhan nói xong, lại phân phó Tiểu Đậu Nha bưng đồ ăn đi lên, cùng hắn đi tìm Tào Dĩnh. Tiểu Đậu Nha nghe thấy là đồ ăn cho Tào Dĩnh, lập tức không dám tham ăn nữa, chỉ nhìn đồ ăn trên tay, cái mũi nhỏ thỉnh thoảng hít hít ngửi ngửi, chỉ có Cục Thịt Nhỏ không hiểu chuyện, cắn cắn mép váy của Tiểu Đậu Nha không buông tha, miệng phát ra tiếng kêu "ư ư", đáng tiếc Tiểu Đậu Nha cũng là lực bất tòng tâm.
Tào Dĩnh và Triệu Nhan ở trong cùng một viện, chỉ có điều là không ở chung một phòng, Triệu Nhan dẫn theo Tiểu Đậu Nha đi đến ngoài cửa phòng khách của Tào Dĩnh, kết quả phát hiện Tào Dĩnh đang ngồi ở chỗ kia xem sổ sách, Triệu Nhan lập tức "Khụ" một tiếng, mang theo vẻ mặt mỉm cười tiến vào trong phòng khách, mà Tào Dĩnh nhìn thấy Triệu Nhan tiến vào, lập tức để sổ sách trong tay sang một bên, sau đó mặt không chút thay đổi nhìn hắn.
Triệu Nhan thấy Tào Dĩnh nhìn mình chăm chú khiến cho trong lòng hắn có chút sợ hãi, lập tức sai Tiểu Đậu Nha mang đồ ăn đặt trên bàn nói:
- Ha hả, Tào Dĩnh, trong khoảng thời gian này nàng đã khổ cực, đây là cá chuối ta cố ý bảo phòng bếp làm, vừa rồi Tiểu Đậu Nha muốn ăn đều bị ta giáo huấn một trận!
- Rõ ràng là bà vú giáo huấn ta mà, sao lại biến thành quận vương rồi chứ?
Tiểu Đậu Nha nghe đến đó không hiểu nhỏ giọng nói một tiếng, nhìn Triệu Nhan lại nhìn Tào Dĩnh một cái, không rõ hai người đang làm trò gì?
- Hi hi~
Điều khiến Triệu Nhan không nghĩ tới chính là, Tào Dĩnh vốn vẻ mặt không chút thay đổi bỗng nhiên lập tức cười ra tiếng, tay nhỏ bé trắng nõn che miệng lại, cặp mắt to cũng bị cười đến híp lại như trăng lưỡi liềm, cũng không biết đến tột cùng là cười vì cái gì?
Trong lúc nhất thời Triệu Nhan cũng chỉ cảm giác không hiểu ra sao, cuối cùng rốt cục mở miệng hỏi:
- Tào Dĩnh ngươi cười cái gì, chẳng lẽ ta sai phòng bếp làm đồ ăn cho ngươi rất buồn cười hay sao?
Tào Dĩnh vẫn như cũ cười cười, qua một hồi lâu mới dừng lại tiếng cười, sắc mặt đỏ lên nhìn Triệu Nhan hỏi:
- Ta chỉ cười đường đường là một quận vương, vậy mà lại sợ đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu của mình, mặt khác ta cũng muốn hỏi một chút, quận vương điện hạ chuẩn bị khi nào đi lại mặt cùng ta?
Vài ngày trước Tào Dĩnh đã một lần đề nghị Triệu Nhan cùng nàng quay về thành, lý do là đến bây giờ Tào Dĩnh cũng chưa có lại mặt, dựa theo tập tục, Tào Dĩnh vốn hẳn là phải ba ngày sau khi thành hôn dẫn theo Triệu Nhan cùng trở về nhà mẹ đẻ, cũng chính là cái gọi là lại mặt, nhưng vì Triệu Nhan bị sét đánh, hơn một tháng nay vẫn ở trong này dưỡng thương, Tào Dĩnh không có khả năng về lại mặt một mình, vì vậy chuyện này cũng gặp trở ngại đến bây giờ, hiện tại thân thể của Triệu Nhan đã tốt lên nhiều, sau khi được bà vú nhắc nhở, Tào Dĩnh mới quyết định dẫn Triệu Nhan trở về Tào phủ một chuyến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!