Chương 48: (Vô Đề)

Cổ Lan Cốt l*t s*ch vỏ khoai chỉ chừa lại một chút da để tiện cho Thư Thủy Thủy cầm nắm, lúc này mới cẩn thận đặt củ khoai nướng vào móng vuốt giơ cao của Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy giơ củ khoai còn cao hơn mình, cũng không nhất định phải bắt đầu ăn từ bên trên mà là cắn ngang, cắn tới đâu tính tới đó. Lúc ăn chuột nhỏ vẫn không quên cố gắng vểnh râu mép, tránh nó bị dính vụn khoai.

Nam Ca tự nhiên thu hết một loạt động tác của Thư Thủy Thủy vào mắt, không biết vì sao ở trong lòng lại dâng lên chút mừng thầm. Mặc dù biết là không nên nhưng thấy Thư Thủy Thủy bảo vệ thức ăn như vậy, Nam Ca không thể không thừa nhận mình đã bị khoai nướng của Thư Thủy Thủy mua chuộc.

Thật ra không chỉ Nam Ca, Nam Phương và Dư Tẫn cũng lén điều tra tư liệu để tìm kiếm thân phận của Thư Thủy Thủy, kết quả tra được chuột đồng hoàn toàn khác với Thư Thủy Thủy, màu sắc lẫn kích cỡ đều không phù hợp. Thế nhưng trong số tất cả những loài chuột bọn họ tìm được cũng không hề có loài của Thư Thủy Thủy, nếu nói là tương tự thì có hơi giống với sóc và chuột hamster.

Gương mặt có nang cơ má, thích trữ thức ăn. Có thể xác định một điều là Thư Thủy Thủy giống như tất cả các loài chuột, rất coi trọng vấn đề lương thực, vì thế khi Thư Thủy Thủy hào phóng chia sẻ lương thực của mình, tất cả mọi người đều rất cảm động.

"Vị Tạ Phong này, căn cứ của bọn tôi quả thực thiếu người, thế nhưng nếu cậu tới thì chỉ sợ không ăn được khoai nướng đâu." Nam Ca cười nói.

Tạ Phong có chút kinh ngạc, quần áo chứng tỏ cậu sinh sống ở căn cứ Phỉ Lạc rất tốt, cũng chứng minh cậu có năng lực, trước đó Nam Ca cũng đã chỉ ra: "Căn cứ Cổ Lan keo kiệt như vậy à? Tôi là thiên tài lĩnh vực khoa học kỹ thuật, nếu điều kiện cho phép thì thậm chí còn có thể cải tạo máy mô phỏng…"

Tạ Phong cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ chính mình, không nói tới những chuyện khác, chỉ cần cải tạo máy mô phỏng thôi đã rất hiếm thấy, tất nhiên với điều kiện trước mắt của tinh cầu Thương Chiến, cải tạo máy mô phỏng cũng chỉ là khả năng, nhưng ai lại không có mộng tưởng chứ?

Tiêu hao mấy ngàn chữ tự giới thiệu, Tạ Phong chờ mong lại có chút tự tin nhìn Nam Ca.

Mà ánh mắt Nam Ca liếc xéo qua, từ khi Tạ Phong bắt đầu luyên thuyên tự giới thiệu, chuột nhỏ cũng từng bước nhích ra phía sau Cổ Lan Cốt, lúc này đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt Tạ Phong.

Nam Ca: "…"

"Xin lỗi, lời tôi nói trước đó sẽ không thay đổi, nếu cậu muốn gia nhập căn cứ bọn tôi thì hoan nghênh bất cứ lúc nào, nhưng khoai nướng thì đành chịu." Nam Ca vô tình từ chối nhân tài tuyệt đỉnh Tạ Phong.

Tạ Phong có chút ngơ ngác, thật ra hắn không ngờ mình lại bị từ chối, dù sao thì một con chuột cũng được ăn một củ khoai nướng to như vậy, một người có hi vọng cải tạo máy mô phỏng như mình thế mà lại không thể ăn được một ngụm khoai nướng sao? Căn cứ Cổ Lan này không thể keo kiệt đến mức như thế đi? Nói tiếp thì, nhóc chuột kia đâu mất rồi?

"Tôi có thể biết nguyên nhân không?" Tạ Phong cố gắng bảo trì nụ cười.

Nam Ca lộ ra biểu cảm thực hiển nhiên: "Bởi vì chuột của bọn tôi hình như không thích cậu lắm."

Trên mặt Tạ Phong có chút tức giận: "Có thể lấy cái cớ đứng đắn một chút không?"

Nam Ca thực bất đắc dĩ, anh nói thật mà. Không đợi Nam Ca phản đối, chuột nhỏ đã từ phía sau Cổ Lan Cốt lộ ra thân thể nhỏ bé: "Tôi không đứng đắn sao? Tôi là chuột đồng đứng đắn."

Tạ Phong! ! !

Tạ Phong một lòng nghiên cứu không để ý tới chuyện bên ngoài có chút không phản ứng kịp, một hồi lâu sau mới từ trong đầu mình trích ra được vài ý: căn cứ Cổ Lan nuôi hai con thú cưng, một mèo một chuột, con mèo kia là công chúa nhỏ, còn con chuột là vật may mắn, càng nhiều hơn nữa là để che giấu cho mục đích sàng lọc.

Tạ Phong nhìn Thư Thủy Thủy chỉ lộ ra một nửa thân thể: "Chuột mà cũng phân biệt đứng đắn với không đứng à?"

Thư Thủy Thủy nghiêm túc sửa lại: "Tôi là chuột đồng, cám ơn."

"Chuột đồng đứng đắn hơn con chuột à" Tạ Phong không biết chuột và chuột đồng có gì khác nhau.

Mọi người: "…" Người này thật sự không phải tới soi mói à? Hay là tới nói chuyện phiếm?

Không ngờ Thư Thủy Thủy lại bị vấn đề này làm khó, chuột đồng đứng đắn hơn chuột à? Thư Thủy Thủy không tìm được luận chứng đanh thép, vì thế nó nói lảng sang chuyện khác: "Chuột đồng biết làm ruộng, lông cũng xù hơn, khoai lang chính là tôi trồng, tuy tay cậu cũng rất dễ nhìn nhưng mà…" Thư Thủy Thủy nhìn nhóm người vây quanh đống lửa: "Nhưng mà tôi đã có cả một đại gia đình để nuôi rồi, không nuôi nổi cậu nữa đâu, dù sao thì cậu trông có vẻ rất có thể ăn."

Tình thế nháy mắt đảo ngược, Tạ Phong cảm thấy mình bị trúng vài nhát dao, lượng tin tức trong lời nói của Thư Thủy Thủy quá lớn, đại gia đình phải nuôi là cái gì? Cậu rất có thể ăn là sao? Không đúng, khoai lang là chuột trồng ra!

Tạ Phong dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Thư Thủy Thủy còn chưa lớn bằng củ khoai một vòng từ trên xuống dưới, nghĩ rằng đây là cái cớ và âm mưu mà căn cứ Cổ Lan lấy ra để từ chối cung cấp khoai lang cho mình, muốn để một con chuột máy tới đuổi mình.

Trong lúc bầu không khí trở nên kỳ dị thì Phỉ Lạc đi tới, bước chân có chút gấp gáp. Phỉ Lạc là người đứng đầu căn cứ Phỉ Lạc, theo lý mà nói, trong đội ngũ di chuyển thì căn cứ Phỉ Lạc chiếm số lượng người nhiều nhất, nhưng đối mặt với Cổ Lan Cốt thì khí thế lại ít hơn hai phần.

Phỉ Lạc chào hỏi mọi người, cũng biết ý đồ của Tạ Phong: "Tiểu Phong, đừng nháo loạn, nếu em muốn ăn khoai nướng, trở về anh sẽ bảo người nướng cho em."

Tạ Phong nhíu mày: "Anh Lạc, đã như vậy thì tôi cũng nói rõ luôn, nhiều năm qua tôi vì căn cứ làm nhiều chuyện như vậy cũng đáp được ơn nghĩa năm đó rồi, tôi muốn rời đi."

Cuộc nói chuyện ngắn ngủi và vẻ mặt của hai người làm Nam Ca hiểu được đại khái, xem dáng vẻ gấp gáp của Phỉ Lạc thì Tạ Phong quả thực có chút bản lĩnh, hơn nữa Phỉ Lạc đã từng giúp đỡ Tạ Phong, vì thế Tạ Phong mới ở lại căn cứ Phỉ Lạc, có điều có vẻ đã xảy ra chuyện gì đó không vui, vì thế Tạ Phong muốn nhân cơ hội này rời khỏi căn cứ Phỉ Lạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!