Không biết tay mình có đẹp hay không, khẳng định là đẹp, có đẹp bằng Cốt Cốt hay không? Đột nhiên Thư Thủy Thủy không quá xác định.
Chuột nhỏ chuyển hướng sang Cổ Lan Cốt: "Cốt Cốt ăn gì lớn lên vậy?"
Cổ Lan Cốt hơi sững sờ: "Món chính là lúa mì, còn có các loại thịt khác, rau dưa, hoa quả, mấy năm gần đây còn có đá năng lượng."
Thư Thủy Thủy gãi gãi cằm, lại nhìn móng vuốt của mình, từ giờ nó cũng ăn như thế thì tay sẽ đẹp như vậy à? So sánh thực đơn thức ăn của mình và Cổ Lan Cốt, phát hiện có sự khác biệt rất lớn.
Trước khi kết bạn với Thư Bảo, Thư Thủy Thủy ăn quả phỉ quả phỉ quả phỉ, sau khi kết bạn với Thư Bảo, Thư Thủy Thủy mở ra cánh cổng thế giới mới. Phải biết là nhà Thư Bảo nằm ở đông bắc, mà sau đó Thư Thủy Thủy mới biết trên thế giới này ngoại trừ quả phỉ thì còn rất nhiều thức ăn ngon, ví dụ như miến hầm thịt heo cải chua, nhưng nếu dùng móng vuốt để ăn thì thường không vớt được miến.
Còn có thịt heo gác bếp, thịt kho tàu, sườn hầm đậu bún, lòng heo xào, thận heo chiên xù, tất nhiên còn có món khoai nướng chế biến đơn giản nhưng ăn rất ngon, còn rất nhiều món nữa mà Thư Thủy Thủy có thể dễ dàng nắm giữ.
Có điều những lúc không bận rộn, Thư Thủy Thủy cũng trốn trong túi áo Thư Bảo cùng dạo chơi trong siêu thị, sau đó dùng thịt heo mua được để nấu ăn.
Thư Bảo có cái nồi nhỏ đặc chế của mình, ví dụ như nắp chai dùng làm chảo, cốc cà phê nông có thể dùng làm nồi hầm gốm sứ… có những thứ này, Thư Thủy Thủy cũng thử làm vài món thức ăn non, ví dụ như thịt kho tàu, thận heo chiên xù, hầm chút miến…
Mỗi lần làm xong Thư Bảo sẽ biến thành dạng chuột để ăn, bằng không Thư Thủy Thủy bận rộn cả một buổi trưa nhưng Thư Bảo hình người chỉ ăn một ngụm là hết sạch.
Thư Bảo đi rồi, Thư Thủy Thủy cũng không được dạo siêu thị nữa, bởi vì không có tiền, cũng không đẩy được xe mua sắm. Tự nhiên cũng không thể ăn thịt được nữa.
Nhưng không sao, Thư Thủy Thủy có quả phỉ là đủ, cho dù không thể ăn thịt thì Thư Thủy Thủy có thể nuôi châu chấu, làm ruộng, hái và cất giữ quả phỉ, cuộc sống gia đình bình ổn vui vẻ như cũ.
Nói tới thịt heo, lúc lần đầu tiên ăn thịt Thư Thủy Thủy rất hưng phấn, là loài chuột sóc vẫn luôn bị heo rừng ăn thịt, Thư Thủy Thủy đại khái là con chuột đầu tiên ăn thịt heo, tuy heo nhà và heo rừng không giống nhau nhưng cũng đều là heo, con người có câu, chưa ăn thịt heo rừng nhưng từng ăn thịt heo nhà!
"Cốt Cốt, chờ sau này Thủy Thủy sẽ làm càng nhiều món ngon nữa cho anh ăn." Chuột nhỏ nuốt nước bọt, tựa hồ đang ảo tưởng mình săn giết một con heo rừng, sau đó dùng nồi nấu ăn cho Cổ Lan Cốt: "Chỉ là hơi lâu một xíu, có thể ăn một ngày."
Có lẽ mình nên kiếm nhiều nồi một chút, một nồi hầm một miếng thịt kho tàu, như vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Cổ Lan Cốt lái xe rất thỏa mãn, mỗi phút mỗi giây chuột nhỏ đều muốn ở cùng anh, anh cũng muốn làm chút thức ăn mà chuột nhỏ thích: "Còn Thủy Thủy thì sao? Thích ăn gì?"
Thư Thủy Thủy ngoan ngoãn giơ vuốt: "Quả phỉ! Quả phỉ! Quả phỉ!"
Ở tinh cầu Thương Chiến không tìm được thứ này, Cổ Lan Cốt im lặng một chốc: "Ngoại trừ quả phỉ?"
Thư Thủy Thủy nghiêng đầu nhỏ: "Khoai nướng."
"Còn gì nữa không?"
"Có, miến hầm thịt heo cải chua, thịt heo gác bếp, bánh rán, xiên que cay, lẩu, sườn hầm đậu bún…" Thư Thủy Thủy kể ra những món ngon từng làm mình nhớ mãi không quên, móng vuốt nhỏ cũng sắp đếm hết sạch.
Cổ Lan Cốt: "…" Một món cũng không tìm được phải làm sao?
Một hồi lâu sau, ánh mắt Cổ Lan Cốt đột nhiên sáng lên: "Thủy Thủy có thích rong biển không?"
Tiếng chẹp chẹp của Thư Thủy Thủy khựng lại, quả quyết trả lời: "Không thích."
Cổ Lan Cốt: ? ? ?
Trọng tâm câu chuyện bắt đầu chuyển sang một hướng cực kỳ kỳ diệu, Cổ Lan Cốt cảm thấy thực oan ức, rõ ràng từng mỗi ngày hát rong biển rong biển, thế mà lại không thích rong biển!
"Rong biển không ăn ngon bằng cỏ trên đất liền, có chụt vị chát, có chút vị tanh, vẫn là cỏ trên đất liền ăn ngon hơn, có hương vị của mặt trời." Thư Thủy Thủy nghiêm túc giải thích sự khác nhau giữa cỏ và rong biển.
Cổ Lan Cốt: "Ồ."
Thư Thủy Thủy phát hiện Cổ Lan Cốt có chút không thích hợp vi diệu, hiểu ra: "Cốt Cốt thích rong biển hả? Sau này Thủy Thủy sẽ chú ý, khó trách Cốt Cốt lại thích màu xanh lá đến như thế."
Cổ Lan Cốt không hiểu gì cả, mình thích màu xanh lá từ khi nào? Há to miệng, vừa định giải thích nhưng khi nghĩ tới đôi găng tay lông màu xanh lá cây kia, Cổ Lan Cốt im lặng nuốt xuống, nếu mình nói mình không thích màu xanh lá thì Thủy Thủy sẽ rất buồn đi: "Thật ra ngoại trừ màu xanh lá cây, tôi càng yêu thích màu nâu ấm áp hơn."
Đôi mắt chuột nhỏ sáng lên: "Cốt Cốt thích màu nâu hả? Thật không? Thế thì tốt quá, thật vừa vặn, Thủy Thủy cũng là màu nâu! Xem nè xem nè, đều là màu nâu, Thủy Thủy và Cốt Cốt quả nhiên rất có duyên!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!