Chương 44: (Vô Đề)

Kiên quyết không thừa nhận hành vi của mình là làm nũng, Nam Phương vất cái nồi sang cho Dư Tẫn, sau đó ra ngoài tuốt mèo, nháy mắt bước ra khỏi ngưỡng cửa, Nam Phương thậm chí có cảm giác mình là loại cặn bã ăn cơm mà vẫn luôn nhớ nhung tiểu yêu tinh ở bên ngoài.

Nam Phương vất bỏ ảo giác này, bắt đầu lòng vòng trong căn cứ tìm mèo Hoa Ly.

Trong khách sạn, Thư Thủy Thủy đứng trên bàn lắc đầu: "Còn trẻ như vậy đã mê tuốt mèo, khi già sẽ bị mèo khi dễ."

Dư Tẫn & Nam Ca: "…" Lý luận này từ đâu mà rút ra được vậy?

Bởi vì vừa mới bị Thư Thủy Thủy và Nam Phương cùng lên án là làm nũng, Dư Tẫn đã an phận hơn. Chẳng qua nghĩ tới bữa ăn sáng hôm nay tất cả mọi người đều được thêm đồ ăn ngoại trừ Thư Thủy Thủy, Dư Tẫn có cảm giác bắt nạt chuột nhỏ, vì thế bắt đầu vò đầu bứt tai muốn bồi thường: "Thủy Thủy có muốn chơi máy mô phỏng không? Tui dẫn nhóc vào, bên trong có thể xem phát sóng trực tiếp."

Thư Thủy Thủy rất kinh ngạc, lỗ tai nhỏ run run: "Phát sóng trực tiếp!" Chính là phát sóng trực tiếp mà nó nghĩ sao? Lúc còn ở trên địa cầu Thư Thủy Thủy từng xem phát sóng trực tiếp, đương nhiên là theo chân Thư Bảo. Hai con chuột nhỏ ở cùng một chỗ, trước mặt là cái kệ điện thoại, bên trong chiếc điện thoại được đặt ngang là một người mà Thư Thủy Thủy không biết đang phát sóng ăn uống.

"Đúng đó, đây chính là nơi phát ra nguồn tiền quan trọng nhất của liên minh thiên hà, trong thiên hà Thương Hải không phải chỉ có một hành tinh tù binh, thậm chí có rất nhiều hành tinh nhà tù danh chính ngôn thuận, những hành tinh này bị hạn chế tự do nghiêm ngặt, cả đời phải tự sinh tự diệt trên tinh cầu nhờ vào máy mô phỏng, so với phát sóng trực tiếp ở thế giới yên bình, độ chân thật và máu tanh của phát sóng trực tiếp ở nơi này cũng rất cao…"

Được Dư Tẫn giới thiệu, Thư Thủy Thủy nhanh chóng nhận ra phát sóng trực tiếp mà Dư Tẫn nói có bản chất giống với địa cầu, nhưng cũng có sự khác biệt rất lớn. Bởi vì phần lớn người thông qua máy mô phỏng phát sóng trực tiếp đều là dân liều mạng, cảnh phát sóng của bọn họ đều là tranh đấu ở bờ vực sống chết, máy mô phỏng cũng không cung cấp sự đảm bảo cho tính mạng của bọn họ, người tham gia loại phát sóng trực tiếp này được gọi chung là bậc thầy liều mạng.

Nhưng cũng chính vì loại k*ch th*ch và tính chân thực này mà số lượng người quan tâm tới phát sóng trực tiếp mới không ít, tất nhiên, loại phát sóng trực tiếp này có giới hạn độ tuổi người xem rất nghiêm khắc, trình độ phát triển internet ở thế giới này vượt xa địa cầu, đã nói hạn chế độ tuổi thì chính là hạn chế thật sự, người xem sẽ được phần mềm tự động nhận dạng, nếu dưới độ tuổi quy định thì căn bản không thể nào mở ra được.

Thư Thủy Thủy ngồi trên bàn, nghiêm túc lắng nghe, cảm giác như mình vừa mở ra một thế giới hoàn toàn mới. Theo sự hiểu biết của Thư Thủy Thủy thì máy mô phỏng ở thế giới này cùng loại với máy chơi game thực tế ảo ở địa cầu. Tuy chỗ ở của Thư Thủy Thủy ở địa cầu chưa thực sự phát triển tới thời đại thực tế ảo, nhưng bởi vì Thư Bảo vẫn luôn nói về nó mỗi ngày nên Thư Thủy Thủy cũng coi như có chút hiểu biết.

Có điều điểm khác là trò chơi thực tế ảo không tồn tại nguy hiểm, nhưng máy mô phỏng hút tinh thần lực thì có liên quan tới tính mạng, nếu tử vong trong trò chơi thì người sử dụng máy mô phỏng cũng sẽ chết.

Thư Thủy Thủy gãi đầu: "Chắc chắn Thư Bảo sẽ rất thích thế giới này."

"Thư Bảo?" Âm thanh giới thiệu của Dư Tẫn ngừng lại.

"Ừm, một bạn chuột của tôi, rất lợi hại, rất thích loại công nghệ cao này, Thư Bảo là hacker, rất cao lớn, hơn một mét tám lận á…" Nói về bạn của mình, Thư Thủy Thủy lập tức biến thành chuột nói nhiều, huyên thuyên không ngừng nghỉ kể về sự lợi hại của Thư Bảo.

Dư Tẫn lập tức bổ não, thế mà lại thật sự có chuột cao một mét tám! Lại còn vừa cao vừa to! Như vậy thì mèo còn ăn được sao: "Khi nào Thư Thủy Thủy mới có thể cao một mét tám vậy?" Dư Tẫn đột nhiên nghĩ tới, cũng thuận miệng hỏi.

Thật ra bản thân Thư Thủy Thủy cũng không thể nói rõ, nhưng có thể cảm giác được khoảng cách biến hóa cũng không còn xa. Dù sao thì nó cũng là lão tể tể già mấy trăm tuổi rồi: "Cũng sắp rồi…"

Cổ Lan Cốt ngồi dự thính, ánh mắt sáng ngời, Thủy Thủy một mét tám? Lúc thở phì phò sẽ như thế nào nhỉ?

Cuối cùng Dư Tẫn cũng không thể dẫn Thư Thủy Thủy tiến vào máy mô phỏng, dù sao thì Cổ Lan Cốt cũng ở ngay bên cạnh, sau khi thành công làm Thư Thủy Thủy hứng thú với máy mô phỏng thì cũng bị đá văng, Cổ Lan Cốt dẫn theo Thư Thủy Thủy tò mò đi lên lầu hai.

Dư Tẫn cảm thấy cực kỳ tiếc nuối, có điều nghĩ tới chờ lão đại dẫn Thư Thủy Thủy login vào máy mô phỏng xong, mình thêm bạn tốt xong thì có thể chơi chung rồi. Ý nghĩ này rất hoàn mỹ, nhưng hiện thực rất tàn khốc, thêm bạn đúng là không sai, nhưng chơi chung sao? Không có chuyện đó đâu!

Phòng ngủ trên lầu hai, Cổ Lan Cốt nằm vào khoang mô phỏng, Thư Thủy Thủy đứng ở rìa máy mô phỏng, sau đó vươn móng vuốt mò từ trên xuống dưới, mò cả hai bên cạnh một hồi, lúc này mới lạch cạch một tiếng, nhảy tới trên người Cổ Lan Cốt.

Máy mô phỏng khởi động, sau khi khép kín hoàn toàn thì bắt đầu công việc. Quét hình kết thúc, phân biệt là Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt. Sau đó tiến hành kết nối, một người một chuột đột nhiên xuất hiện trong một mảnh không gian hư vô, cảm giác lơ lửng giữa không trung làm Thư Thủy Thủy lại càng sợ hơn, cẳng chân ngắn cũn đạp đạp bò lên vai Cổ Lan Cốt, có điều rất nhanh sau đó vì mất trọng lượng mà cái mông nhỏ trượt khỏi vai Cổ Lan Cốt.

Trong lúc Thư Thủy Thủy bối rối, Cổ Lan Cốt cũng cảm nhận được cục nắm bông xù trên vai mình sắp bay đi, anh liền đưa tay tới, ngón tay giao nhau tạo thành một chiếc lồng nhỏ.

Cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy chui ra từ trong kẽ ngón tay Cổ Lan Cốt, cảm giác mình không còn bay loạn xung quanh nữa, vì thế liền thở phào một hơi: "Nơi này chính là thế giới máy mô phỏng hả? Sao đen thùi lùi không có gì hết vậy?"

Máy mô phỏng sẽ tự động nhận thức thế giới tinh thần của người sử dụng, căn cứ theo yêu thích của người sử dụng để chế tạo ra không gian khác biệt, nhưng đáng tiếc Cổ Lan Cốt không có d*c v*ng, cũng không có yêu thích, vì thế máy mô phỏng không thể nào nhận biết, vì vậy mới có một mảnh không gian tối đen vô tận mà không hề có bất cứ thứ gì.

Cổ Lan Cốt nhanh chóng hiểu được ngọn nguồn, nhìn cục nắm trong lòng bàn tay, ý thức khẽ động giao lại quyền sáng tạo không gian cho Thư Thủy Thủy.

Nháy mắt, không gian hư vô tối tăm rực rỡ hẳn lên, biến thành một mảnh núi rừng tươi tốt đầy sức sống, trước mắt toàn là màu xanh lá cây vô cùng vô tận, mặt đất được cỏ xanh bao trùm, thỉnh thoảng gồ lên vài tảng đá trông đặc biệt quý giá, cây cối cao chót vót xuyên tới tận trời, chỉ có ánh mặt trời lấm tấm thuận lợi chiếu tới mặt đất, theo gió đong đưa cành lá mà chúng cũng không ngừng lay động.

Cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy nhìn quanh một vòng, lỗ tai nhỏ nháy mắt dựng lên! Đây không phải nhà của mình ở địa cầu à? Ngủ ngủ một xíu liền xuyên đi! Khoảng sân nhỏ và hai mảnh ruộng của mình vẫn còn ở đó! Hải sản và gia súc cũng sinh trưởng khỏe mạnh, xung quanh là rừng cây phỉ tươi tốt, cách đó không xa là vài quả phỉ non.

Có điếu rất nhanh, Thư Thủy Thủy phát hiện có chút khác, cây phỉ này đúng là cây phỉ, nhưng quả phỉ trên cây phỉ thì to như nắm tay người vậy! Từng quả từng quả thật to lủng lẳng trên cây phỉ, vàng óng lóng lánh như vì sao xinh đẹp nhất!

Thư Thủy Thủy ngạc nhiên cố gắng chui ra khỏi tay Cổ Lan Cốt, sau đó nhảy phốc xuống, chạy tới gốc phỉ gần nhất.

Chuột nhỏ rất nhanh nhẹn, chỉ thoáng chốc đã trèo lên ngọn cây, sau đó nhìn trúng một quả phỉ, Thư Thủy Thủy xoa xoa tay hái quả phỉ xuống, có điều thực đáng tiếc, quả phỉ trông cực kỳ hoàn mỹ sau khi bị hái xuống thì hóa thành bóng ảo tiêu tan.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!