Chương 36: (Vô Đề)

[36] Chuột phi – Tôi Muốn Hai!

****

Cuối cùng, tiểu đội Cổ Lan Cốt vẫn quyết định rời đi, bởi vì một trong số thủ lĩnh của bọn họ, Dư Tẫn, quyết định đi bắt châu chấu! Đúng vậy, bọn họ muốn quay trở lại dãy núi mà Thư Thủy Thủy bắt châu chấu, sau đó ở nơi đồi núi bạt ngàn đó tìm bốn con châu chấu khỏe đẹp nhất.

Người trong tiểu đội sửng sốt, vốn bọn họ vẫn còn xoắn suýt xem có nên đi theo khu B hay không, không ngờ lại được phân công nhiệm vụ như vậy.

Về phần Dư Tẫn, vốn cũng cho rằng mình sẽ bị Cổ Lan Cốt đánh bẹp dúm, kết quả chuột nhỏ vừa khóc vừa kéo ống quần Cổ Lan Cốt: "Đừng đánh Dư Tẫn mà, Dư Tẫn tốt lắm, ví dụ như…"

"Ví dụ như…" Thư Thủy Thủy kẹt, một hồi lâu sau mới chộp lấy con châu chấu ở bên cạnh nhét vào miệng: "Ví dụ như nướng châu chấu cũng… cũng không tệ lắm…." Nói xong, còn khóc nấc một tiếng.

Nhìn Thư Thủy Thủy như vậy, Dư Tẫn cảm động muốn khóc. Mà Cổ Lan Cốt cũng lập tức mềm lòng, dĩ nhiên không phải mềm với Dư Tần, mà là mềm lòng với chuột nhỏ, về phần vì sao anh không ngăn cản Dư Tẫn nướng châu chấu, đó là gì cứ? Không tồn tại. Chỉ có thể nói, Cổ Lan Cốt vốn cũng không ngờ Thư Thủy Thủy giữ bốn con châu chấu kia lại để nuôi.

Tuy tránh khỏi vận mệnh bị dần một trận nhưng Dư Tẫn bị Cổ Lan Cốt yêu cầu tới dãy núi bắt bốn con châu chấu đẹp mắt nhất bồi thường cho Thư Thủy Thủy. Mặc dù Dư Tẫn không có khiếu thẩm mỹ về châu chấu nhưng vẫn không chút do dự tiếp nhận, về phần làm sao phân chia là đẹp hay không đẹp, đương nhiên là có thể bắt bao nhiêu thì bắt bấy nhiêu rồi, bắt về cho Thư Thủy Thủy tự mình chọn.

Cho nên khi tiểu đội Cổ Lan Cốt dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị rời đi, tiểu đội khu B trốn trong lồng năng lượng cũng đầy ngơ ngác. Bọn họ tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, thật không ngờ mình lại được bốn con châu chấu cứu mạng!

Lưu Độ nhìn tiểu đội Cổ Lan Cốt lục đục dọn đồ chuẩn bị rời đi, cảm thấy có khả năng mình đang nằm mơ, nó mở đầu một cách cực kỳ đáng sợ nhưng lại có cái kết không chân thật chút nào.

"Thủy Thủy an tâm, tôi nhất định sẽ tìm được bốn con châu chấu khỏe đẹp nhất!" Dư Tẫn đảo quanh chuột nhỏ, biểu thị quyết tâm của mình.

Lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy vẫn còn cụp thấp, không hăng hái cho lắm, dù sao thì địa điểm lý tưởng nhất chính là long phong trùy kia, vì thế châu chấu tốt nhất cũng ở gần đó, mà khu đó cơ bản đã bị Thư Thủy Thủy quét sạch một lần rồi.

Thấy nhóm tiểu đội Cổ Lan Cốt thật sự muốn đi, Lưu Độ ở trong lồng năng lượng ngược lại có chút đứng ngồi trong yên: "Nè nè người anh em, mấy ông cứ vậy bỏ đi hả? !"

Dư Tẫn đang thu dọn đồ đạc: "Không đi lẽ nào chờ châu chấu tự mình đưa tới cửa?"

Lưu Độ cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, sớm biết vậy mình mở lồng năng lượng làm cái quái gì chứ, thiết bị bảo mệnh này chỉ có thể dùng một lần duy nhất, dùng rồi thì coi như mất, quý giá đến như vậy nhưng bây giờ chỉ có cảm giác thực uổng phí.

Lúc hai tiểu đội chuẩn bị tạm biệt, đột nhiên bầu trời xẹt qua một bóng ma, mọi người ngẩng đầu nhìn bóng dáng hình tròn di chuyển trên mặt đất lập tức theo phản xạ có điều kiện đồng loạt ngẩng đầu.

"Máy mô phỏng! ! !" Không biết là âm thanh của ai, gào tới rách cả giọng.

Thời gian máy mô phỏng đưa tới không tập trung vào một ngày, cho nên hôm nay đồng dạng cũng là ngày đưa máy mô phỏng! Ánh mắt mọi người vô thức di động theo nó.

Giữa trưa mới qua không lâu, mặt trời chói chang làm mọi người không thể mở to mắt, nhưng không có ai nguyện ý nhắm mắt mấy giây. Tất cả mọi người đều đang dự đoán vị trí rơi xuống của máy mô phỏng, dù sao thì Cổ Lan Cốt đang ở đây, bọn họ căn bản không dám ùa tới chém giết, hơn nữa cho dù cướp được thì cũng không giữ được.

Thư Thủy Thủy đang ngồi trên một tảng đá nhỏ đau lòng đột nhiên cảm giác ánh mặt trời trên đỉnh đầu bị che đi liền đứng dậy, lạch bạch đi hai bước, đổi một tảng đá khác tiếp tục ngồi vào chỗ của mình.

Nhưng ngồi xuống không bao lâu thì bóng ma kia lại phủ tới, chuột nhỏ tức giận nhảy dựng trên tảng đá, tức giận ngẩng cái đầu nhỏ lên thì nhìn thấy chiếc dù quen thuộc, lập tức xù lông: "Sao lại là mày nữa!"

Mọi người: "…" Ghét bỏ trong giọng nói cũng đâu cần chân thực đến vậy!

Nhưng không quản Thư Thủy Thủy ghét bỏ thế nào, chiếc dù kia cũng chậm rãi rớt xuống, hơn nữa còn chân chính rơi đúng vào mặt Thư Thủy Thủy, Thư Thủy Thủy một lần nữa bị dù đập vào mặt.

Chuột nhỏ tức giận tới mức sắp phình thành cá nóc luôn rồi, nhưng mà Thư Thủy Thủy khẽ giật giật cái mũi nhỏ, nó ngửi thấy mùi vị quen thuộc ở trong gió, có vị ngọt của khoai lang, linh lực yếu ớt cùng hương cỏ xanh của cỏ vòi rồng, Thư Thủy Thủy hiểu ra, hóa ra là cỏ vòi rồng đưa tới!

Thư Thủy Thủy thuần thục quấn dù lại, nhất thời quên mất chuyện châu chấu, ôm dù vui vẻ lạch bạch chạy tới trước mặt Cổ Lan Cốt: "Cốt Cốt xem nè! Đây là quà của người bạn tôi mới quen hôm qua đó, lều của anh lại có thêm một mảnh rồi."

Mọi người? ? ?

Cổ Lan Cốt cũng nghe không hiểu.

Bạn gì mà có năng lực khống chế điểm hạ cánh của máy mô phỏng? Điều này hiển nhiên không có khả năng. Mọi người còn không kịp suy nghĩ lời này có ý gì thì trên trời lại có một bóng ma bồng bồng bềnh bềnh từng chút tiến tới gần.

Người khu B suýt chút nữa đã quỳ rạp rồi! Đây là thao tác gì vậy?

Trong ánh mắt khó tin của mọi người, một chiếc dù nữa một lần nữa vững vàng rơi xuống trước mặt Thư Thủy Thủy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!