Chương 29: (Vô Đề)

[29] Chuột phi – Ba Hợp Một

***

"Quên đi, tạm thời cũng không thể can thiệp được Cổ Lan Cốt, chúng ta vẫn nên nghĩ xem làm sao an toàn vượt qua mùa đông này đi, tinh cầu Thương Chiến này thật sự là mỗi năm lại càng gian nan hơn, sống nhiều thêm được một ngày cùng là rất lời rồi…" Lưu Pha nhịn không được oán trách hoàn cảnh khắc nghiệt của tinh cầu Thương Chiến mấy năm gần đây.

Đối với lời Trình Khuyết, Lưu Pha chỉ có thể tin bảy phần, mặc dù Trình Khuyết từng tham dự kế hoạch cải tạo Cổ Lan Cốt nhưng người sống sót ở tinh cầu Thương Chiến này đều hiểu được một đạo lý là không thể hoàn toàn tin tưởng người khác, thậm chí ngay cả chính mình, tốt nhất cũng đừng tuyệt đối tin tưởng.

Trình Khuyết nghe vậy cũng không lên tiếng mà trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ, có thể nhìn ra được chỉ khi nào đối mặt với vấn đề của Cổ Lan Cốt, Trình Khuyết mới thẳng thắn đáp lại, một khi dời đi trọng tâm câu chuyện, hứng thú của Trình Khuyết lập tức suy giảm.

Lưu Pha chỉ nghĩ rằng Trình Khuyết có quan tâm đặc biệt đối với Cổ Lan Cốt chứ không nghĩ nhiều, ngược lại chỉ lo lắng tới số lượng máy mô phỏng năm nay, không được bao lâu thì lấy thiết bị liên lạc với tiểu đội đang tìm kiếm ở bên ngoài, nếu không phải gần đây khu B thu nạp quá nhiều người, có nhiều tai họa ngầm ẩn giấu, Lưu Pha cũng muốn tự mình ra ngoài tìm máy mô phỏng.

Sau lưng vang lên tiếng đóng cửa, sau đó tiếng bước chân xa dần, Trình Khuyết đứng bên cửa sổ hơi nghiêng đầu, từ cửa sổ thủy tinh phản chiếu nhìn thấy cánh cửa đóng kín, ánh mắt có chút phức tạp, có chút thương hại, lại có chút ước ao cùng không cam lòng.

"Không biết cái gì như vậy thật tốt." Một tiếng cảm khái trầm thấp tựa hồ như ám chỉ Trình Khuyết đang nắm giữ bí mật gì đó cực kỳ quan trọng.

Trình Khuyết là ai? Là giáo sư hệ vi mô nhân tạo và nhân viên trí năng học trẻ tuổi nhất tinh hệ Thương Hải, đã từng tham dự công trình cải tạo Cổ Lan Cốt, mũi nhọn chính trong việc liên kết mô nhân tạo và bộ não Cổ Lan Cốt, có thể nói hắn từng là người nắm giữ suy nghĩ của Cổ Lan Cốt, cũng từng là thủ đoạn chủ yếu để gia tộc Cổ Lan khống chế Cổ Lan Cốt.

Vinh quang của hắn không hề thua kém chiến thần, từng có vô số người chờ đợi hắn có thể chế tạo ra càng nhiều bán người máy hơn, dùng nó để đối phó với tinh hệ Tiên Ca, thẳng đến khi chiến tranh kết thúc, địa vị của Trình Khuyết cũng không chịu công kích trí mạng như Cổ Lan Cốt.

Chí ít thì một tháng trước, Lưu Pha tuyệt đối sẽ không tin tưởng mình sẽ gặp Trình Khuyết ở tinh cầu Thương Chiến này, bởi vì sau khi chiến tranh kết thúc, rất nhiều người cần chi giả hoặc mắc một ít bệnh tật cần phải thay thế cơ quan nội tạng, Cổ Lan Cốt không thể khống chế mặc dù tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với Trình Khuyết nhưng sau khi liên minh tinh hệ điều tra toàn diện thì vẫn chưa phát hiện Trình Khuyết có sai sót gì, nói cách khác, Trình Khuyết không cần phụ trách chuyện Cổ Lan Cốt không thể khống chế.

Một nhân tài xuất sắc như vậy, nếu không phạm sai lầm trí mạng thì tuyệt đối không có khả năng bị lưu đày tới tinh cầu Thương Chiến. Mà Trình Khuyết cũng rất dè dặt khi nói về nguyên nhân mình lưu đày, Lưu Pha không thể tìm được manh mối từ những người bị đày chung đợt với Trình Khuyết, thế nhưng Lưu Pha có trực giác rằng, nguyên nhân Trình Khuyết bị lưu đày rất có thể có quan hệ với Cổ Lan Cốt.

Nhưng những chuyện đó không đáng kể, trước khi bị lưu vong Trình Khuyết đã biết được một ít tình huống của tinh cầu Thương Chiến năm nay, mang tới tin tức rất hữu dụng, ngoại trừ luồng khí lạnh tràn về thì còn có cả số lượng ít ỏi của máy mô phỏng gửi tới, thậm chí còn có dự đoán địa điểm máy mô phỏng sẽ đáp xuống, vì thế ngay từ vài ngày trước, Lưu Pha đã phái ra một tiểu đội nhanh chóng hướng tới địa điểm mục tiêu.

Trên tinh cầu Thương Chiến, mỗi thế lực lớn đều sẽ suy đoán thời gian cùng địa điểm máy mô phỏng được đưa tới, kỳ thực thời gian cũng không khó đoán, dù sao thì trong quá trình trao đổi hai mùa cũng chỉ có vài ngày có thời tiết thích hợp mà thôi. Cái khó chính là dự đoán địa điểm, máy mô phỏng được đưa tới theo phạm vi toàn cầu, ngoại trừ trăm phần trăm có thể xác định là khu không người thì bất cứ nơi nào cũng có khả năng.

Hơn nữa để đảm bảo kẻ lưu vong ở tinh cầu Thương Chiến không dùng máy mô phỏng để thoát khỏi tinh cầu, máy mô phỏng sẽ được đưa tới từ bên ngoài tầng khí quyển, chất liệu của máy mô phỏng sẽ làm nó không bị tầng khí quyển đốt cháy, thậm chí sẽ không giống sao băng sản sinh ra tia sáng bắt mắt. Máy mô phỏng có thể hoàn hảo không tổn hao xuyên qua tầng khí quyển, sau khi rơi xuống độ cao nhất định thì dù kèm theo máy mô phỏng sẽ bung ra, tốc độ không ngừng suy giảm, bồng bềnh theo hướng gió, cuối cùng rơi xuống đất.

Vì thế bản thân khí trời ở tinh cầu Thương Chiến cũng ảnh hưởng một phần tới vị trí rơi của máy mô phỏng, vốn rơi xuống từ tầng khí quyển đã có sai lệch rất lớn, cộng thêm rất nhiều nhân tố không thể khống chế, có thể tưởng tượng được dự đoán điểm rơi khó khăn thế nào, mà biết được vị trí rơi lại càng quan trọng cỡ nào.

Lúc tiểu đội khu B hướng tới mục tiêu, tiểu đội Cổ Lan Cốt đang đang hướng về đó, này không phải Cổ Lan Cốt dự đoán được, cho dù Cổ Lan Cốt có là một cái máy tính hình người nhưng trong tình huống không biết được địa điểm được đưa tới từ ngoài tầng khí quyển thì cũng không có cách nào tính toán được điểm rơi.

"Lão đại, chúng ta đã đi cả ngày rồi mà ngay cả cái bóng của máy mô phỏng cũng không thấy đâu, có khi nào chưa tới thời gian không?" Dư Tẫn không đơn độc dẫn đội, vì địa điểm của tiểu đội này có hơi xa nên Cổ Lan Cốt đã đi cùng.

Cổ Lan Cốt đã phóng ra ba thiết bị thăm dò nhưng độ cao có hạn, không hề phát hiện được máy mô phỏng, tình huống này nếu không phải chưa tới thời gian thì chắc chắn là số lượng năm nay rất ít ỏi: "Chuẩn bị nghỉ ngơi đi, trời sắp tối rồi, đề phòng sinh vật biến dị."

Buổi tối rất khó quan sát bằng mắt thường, hơn nữa còn dễ bị sinh vật biến dị công kích, không thích hợp tìm kiếm. Sau khi Cổ Lan Cốt ra mệnh lệnh, tiểu đội liền ngừng lại nghỉ ngơi.

Nhân số tiểu đội là mười người, cả ngày không thu hoạch được gì nên mọi người ít nhiều cũng có chút buồn bã ỉu xìu, sau khi nhóm lửa, an bài thay phiên gác đêm xong, mọi người tụ lại thành nhóm hai hoặc nhóm ba vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.

Cổ Lan Cốt dựa vào năng lực nhìn đêm của mình, rời khỏi nơi cắm trại đi tuần tra xung quanh.

"Cổ Lan Cốt có thật sự mạnh như trong truyền thuyết không?" Đám người tụ tập cạnh đống lửa, một người dè đặt lẩm bẩm, âm thanh rất nhỏ, lúc này mặc dù Cổ Lan Cốt không ở nơi này nhưng vẫn còn Dư Tẫn.

Trong tiểu đội này, ngoại trừ Dư Tẫn đã theo Cổ Lan Cốt từ trước, những người khác đều là sau khi tới Tinh cầu Thương Chiến vì mộ danh mà tới, kết quả sự tình không phải xưng bá thế giới, leo l*n đ*nh phong nhân sinh như bọn họ tưởng. Cổ Lan Cốt giống như người ẩn hình, nửa năm qua so với bọn họ còn nhàn nhã tự tại hơn.

Tuy tình huống khác một trời một vực như trong tưởng tượng nhưng ít nhất cũng không cần đơn độc lang thang, sinh hoạt cũng ổn định. Ở khu C không ai dám chọc tới Cổ Lan Cốt, vì vậy mặc dù điều kiện sinh tồn kém một chút nhưng bọn họ vẫn lưu lại, chỉ là hiện giờ luồng khí lạnh đột nhiên phá vỡ tình trạng an tĩnh này.

"Mấy người nói coi khu B có thật sự an toàn không?" Lại có một người khác hỏi.

Không ai đáp lại, vừa vặn cũng chứng minh tất cả đều đang do dự, do dự rằng mình có nên thừa dịp luồng khí lạnh vẫn còn chưa tới mà tới khu B tìm chỗ nương tựa hay không. Ánh lửa nhún nhảy, mặt đất lúc sáng lúc tối, tiếng củi lửa cháy lách tách trở thành âm thanh duy nhất trong đêm khuya vắng vẻ.

Bên kia, Cổ Lan Cốt cảm thấy mình có chút không cao hứng, đại khái là ưu tư, lo nghĩ. Trước khi lên đường, Cổ Lan Cốt có để lại một thiết bị trinh sát bên người Thư Thủy Thủy nhưng anh không ngờ chuột nhỏ thế mà lại chạy nhanh như vậy, cộng thêm bụi cỏ che khuất, thiết bị đã mất dấu bóng dáng chuột nhỏ.

Cổ Lan Cốt không hề hoài nghi năng lực sinh tồn của Thư Thủy Thủy, thế nhưng bây giờ đã là mười một giờ ba mươi phút năm mươi tám giây không thấy bóng dáng chuột nhỏ rồi, không có chuột nhỏ lén sờ tay, không có chuột nhỏ đánh răng, không có chuột nhỏ nói ngủ ngon, Cổ Lan Cốt có cảm giác ngày hôm nay dài đằng đẵng không bao giờ hết.

Chờ đến khi Cổ Lan Cốt trở lại nơi cắm trại thì phát hiện bầu không khí có chút im lặng, sắc mặt Dư Tẫn còn rất khó nhìn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!