[24] Chuột phi – Lấy Dấu Răng
***
Thư Thủy Thủy cố gắng mỉm cười (^-^): "Cậu như vậy không đáng yêu chút nào."
Dư Tẫn không thèm để ý: "Là đàn ông con trai, ai để ý là có đáng yêu hay không chứ."
Thư Thủy Thủy (^-^): "Cậu như vậy sẽ rụng lông đó."
Dư Tẫn: "Làm gì có chuyện đó! Tóc tôi tốt lắm."
Thư Thủy Thủy vươn vuốt: "Tôi bứt!"
Dư Tẫn: "…" Nhóc thắng.
Dư Tẫn để bút xuống, Thư Thủy Thủy như nguyện tiếp tục vác bút đi lon ton trên bản đồ. Thư Thủy Thủy khá mong đợi đối với mảnh phong thủy bảo địa này, dù sao thì mùa đông cũng sắp tới rồi, ngủ đông còn có thể xa sao?
Tính toán đại khái số lượng linh thạch cần dùng cho đại trận thủ hộ, nếu như muốn bao phủ toàn bộ gò núi cùng khe núi thì cần khoảng bảy mươi hai viên linh thạch cực phẩm, hoặc bảy ngàn hai trăm viên linh thạch thượng phẩm. Thư Thủy Thủy chăm chú kiểm tra không gian linh phủ, bởi vì không gian có hạn nên Thư Thủy Thủy chỉ để linh thạch cực phẩm, chỉ khác ở kích cỡ to nhỏ mà thôi.
Về phần linh thạch thượng phẩm, cơ bản đều chứa trong nhẫn chứa đồ ở địa cầu, tốc độ vác bút di chuyển của Thư Thủy Thủy ngày càng chậm, ngày càng chậm, cuối cùng phịch một tiếng đặt mông ngồi xuống, cái đầu nhỏ vô lực rũ xuống, hai lỗ tai nhỏ cũng mềm oặt, trong ánh mắt ù ù cạc cạc không hiểu gì của nhóm Cổ Lan Cốt, một lúc lâu sau, Thư Thủy Thủy thở dài: "Tôi nghèo rớt mùng tơi luôn."
Dư Tẫn nhịn không được cười ha hả, đây là lần đầu tiên cậu nghe một con chuột than mình nghèo, mặc dù chuột nhỏ thoạt nhìn rất đau buồn, nhưng một màn này nhìn thế nào cũng thực buồn cười.
Thư Thủy Thủy ôm bút ngồi yên một hồi, sau đó vô thức đưa cái đầu nhỏ tới chỗ cán bút, há miệng mài răng, hàm răng không truyền tới xúc cảm như tưởng tượng, ngược lại lại mềm nhũn, Thư Thủy Thủy nhìn lại thì phát hiện ngón tay của Cổ Lan Cốt vô thức duỗi tới.
Cỗ Lan Cốt rút cây bút ra khỏi móng vuốt của Thư Thủy Thủy: "Chất liệu cây bút này cứng lắm, muốn cắn thì em cắn tay tôi này." Suy nghĩ một chút, Cổ Lan Cốt lại bổ sung thêm một câu: "Như vậy tốt cho răng."
Thư Thủy Thủy: "…"
Thư Thủy Thủy cảm thấy mình không phải loại chủ nhân dùng thú cưng mài răng, vì thế nó từ chối đề nghị của Cổ Lan Cốt, bắt đầu chăm chú suy nghĩ vấn đề linh thạch. Linh thạch cực phẩm có thể gặp không thể cầu, linh thạch cực phẩm trong linh phủ là do Thư Bảo cho, dù sao thì linh lực trên địa cầu thật sự không thể dựng dục được linh thạch. Đối với chuột tầm bảo mà nói, linh thạch cực phẩm không tính là hiếm, vì thế Thư Thủy Thủy ôm đùi chuột cũng không thiếu linh thạch, tuy là nó bình thường vẫn hay dùng để trồng rau.
Căn cứ theo lời Thư Bảo, linh thạch cơ bản đều được sản xuất ra ở thế giới cao đẳng, cha mẹ của Thư Bảo tới từ một đại lục tu chân tên là Hoàn Thần, Thư Bảo là tu nhị đại, vì thế mới có tài nguyên tu hành phong phú như vậy. Vì thế trong linh phủ của Thư Thủy Thủy không có nhiều linh thạch cực phẩm, nó thuộc về tài nguyên không thể tái sinh.
Thư Thủy Thủy hiển nhiên không phải có tính cách ngồi chờ chết, trừ phi là trong thời kỳ ngủ đông. Trong tình huống này, thứ duy nhất có thể thay thế linh thạch chính là đá năng lượng, tuy năng lượng ẩn chứa bên trong rất hỗn loạn nhưng không thể phủ nhận, mức độ đậm đặc của năng lượng không kém gì linh thạch cực phẩm.
Vì vậy trong ánh mắt chăm chú của ba người, chuột nhỏ vốn đang ủ rũ đột nhiên đứng dậy khỏi bản đồ, vui sướng lạch bạch nhảy xuống bàn.
"Tôi về phòng ngủ trước, không cần nhớ tôi nha." Chuột nhỏ không quay đầu lại lạch bạch chạy khỏi phòng họp, bỏ lại Cổ Lan Cốt vẫn còn đang đưa tay chờ Thư Thủy Thủy gặm.
Cổ Lan Cốt không có biểu cảm gì thu tay lại, cúi đầu nhìn dấu răng không quá rõ ràng trên ngón tay trỏ của mình.
Dư Tẫn ở bên cạnh thấy động tác của Cổ Lan Cốt dùng dấu ấn nhỏ kia liền nói: "Nắn nắn một chút, hẳn là rất nhanh sẽ không còn nhìn thấy nữa."
Cổ Lan Cốt ngẩng đầu liếc mắt nhìn Dư Tẫn.
Dư Tẫn run lên, không hiểu sao nhìn thấy một tia bất mãn lóe lên trong mắt Cổ Lan Cốt.
Cổ Lan Cốt: "Còn cao su tạo hình không?"
"Còn!" Mặc dù không biết vì sao mình giẫm phải mìn, bản năng cầu sinh cực mạnh làm Dư Tẫn lập tức tìm kiếm biện pháp cứu chữa, nhanh chóng tìm một túi cao su tạo hình mang tới.
Cao su tạo hình kỳ thực chính là cao su thể lỏng chứa trong túi không chân, một khi tiếp xúc với không khí sẽ nhanh chóng keo lại, trở nên cứng rắn, bình thường được dùng để tạm thời thay thế những linh kiện bị hư hại.
Ngày hôm nay, Dư Tẫn cùng Nam Ca phát hiện cao su tạo hình có một công năng khác, có thể làm khuông răng.
Không sai, chiến thần anh minh thần võ chưa từng lãng phí chút thời gian nào vào những chuyện không có ý nghĩa đang rót cao su tạo hình vào phần dấu răng trên ngón tay mình, rất nhanh, cao su keo đặc lại, mô hình độc nhất vô nhị của hai chiếc cửa của Thư Thủy Thủy đã được làm xong.
Cổ Lan Cốt hài lòng cất khuông răng cao su đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!