Chương 20: (Vô Đề)

[20] Chuột phi – Khoai Nướng

****

Thư Thủy Thủy mặc dù là chuột học bá nhưng rõ ràng không phải một con chuột giỏi khoa học, nó chỉ giỏi một chuyên ngành mà thôi, đối với vi mô hay hạt nhân gì đó hoàn toàn không có hứng thú.

Cho nên khi nhiệt độ của mặt trời ở bên ngoài nhanh chóng tăng cao, Thư Thủy Thủy không thể không quay trở vào nhà, Cổ Lan Cốt đã tỉ mỉ chuẩn bị sẵn bài giảng trong đầu, sau đó bắt đầu từ lượng tử học cơ bản, thậm chí ngay cả công thức tính toán cũng có thể lặp lại.

Thư Thủy Thủy (^-^)

Sau một tiếng (⊙⊙)

Sau hai tiếng (⊙﹏⊙)

Sau ba tiếng (ˉ^ˉ)

Sau bốn tiếng, Cổ Lan Cốt đưa ngón tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy ngửa mặt ngã xuống bàn zzz~~~zzz~~~zzz~~~

Cổ Lan Cốt: "…"

Cuối cùng, Cổ Lan Cốt nhặt chuột nhỏ trên bàn đặt vào lòng bàn tay, mang lên lầu.

Lầu một, Nam Ca và Dư Tẫn hai mặt nhìn nhau, Cổ Lan Cốt rõ ràng có chút không vui, giống như tự bực bội với chính mình, bọn họ chưa từng thấy qua Cổ Lan Cốt như vậy, cảm giác có chút mới mẻ, có phải là Cổ Lan Cốt đã tiến hóa cảm xúc không?

Cổ Lan Cốt chưa bao giờ cảm thấy thất bại như vậy, cho dù là đối mặt với cuộc chiến tàn khốc nhất, cho dù mỗi phút mỗi giây đều là tuyệt cảnh sống còn, Cổ Lan Cốt cũng chưa từng hoài nghi chính mình, sự mạnh mẽ của anh là bẩm sinh, lòng can đảm đã cắm rễ trong từng tế bào.

Thế nhưng bây giờ, lòng tự tin của Cổ Lan Cốt thế mà lại lại dao động, là mình nói khó nghe hay là lượng tử vi mô không quan trọng? Sao giống như bị chuột nhỏ ghét bỏ thế nhỉ?

Cổ Lan Cốt nhìn ra được, Thư Thủy Thủy đã rất nỗ lực nghe, chỉ nghe nghe nghe liền vô thức ngủ mất, hơn nữa còn là ngủ ngồi.

Thư Thủy Thủy kỳ thực cũng không muốn ngủ, nhưng đối với một con chuột sóc mà nói, vấn đề ngủ có đôi khi không thể khống chế, cho nên Thư Thủy Thủy  ôm móng vuốt, càng nghe càng buồn ngủ, con mắt cố gắng gượng một hồi, rốt cuộc không chống cự nổi tài thôi miên của Cổ Lan Cốt, cái đầu nhỏ ngày càng cúi thấp rồi ngủ mất.

Lúc Thư Thủy Thủy một lần nữa tỉnh lại thì đã là buổi tối, bình thường vào tình huống này, Thư Thủy Thủy thấy trời đã tối thì chi bằng không rời giường, ngủ tiếp luôn.

Cho nên Thư Thủy Thủy theo bản năng cọ cọ mặt gối mềm mại, một lần nữa nhắm mắt. Nhưng rất nhanh, lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy run lên rồi bật dậy khỏi chiếc giường nhỏ. Cúi đầu nhìn chăn nệm màu xanh lá cây, Thư Thủy Thủy leo xuống giường, sau đó bất an nhón cái móng nhỏ nhìn xung quanh một vòng, không phát hiện bóng dáng Cổ Lan Cốt trong phòng ngủ.

Nhón từng bước nhỏ trên tủ đầu giường, Thư Thủy Thủy suy nghĩ tới phát ngốc luôn mà cũng không nghĩ ra biện pháp tốt để bù đắp. Thư Thủy Thủy cảm thấy thực áy náy, lúc thú cưng chăm chú giảng giải kiến thức mà mình lại không thể khống chế ngủ mất, hành động này không chỉ không lễ phép mà lại còn tổn thương trái tim thú cưng.

Nhưng trốn tránh hiển nhiên không phải hành vi của chuột tốt, vì thế Thư Thủy Thủy cảm thấy mình nên dũng cảm đối mặt với sai lầm. Nghĩ đi nghĩ lại, Thư Thủy Thủy cố nhịn đau từ linh phủ một lần nữa lấy ra một quả phỉ, sau đó xuống lầu.

Phòng khách lầu một rất an tĩnh, tựa hồ Dư Tẫn cùng Nam Ca cũng có việc nên đã ra ngoài.

Thư Thủy Thủy từng bậc từng bậc từ trên cầu thang leo xuống, mơ hồ nghe thấy bên ngoài đại sảnh truyền tới tiếng nói chuyện, Thư Thủy Thủy ôm quả phỉ men theo âm thanh đi tới.

Phát hiện bên trái đại sảnh lầu một còn có một cánh cửa, bên trong hẳn là có không gian, âm thanh chính là từ đó truyền ra. Thư Thủy Thủy cẩn thận phân biệt âm thanh, có tiếng của Nam Ca và Dư Tẫn, còn có một âm thanh xa lạ.

Chuột nhỏ đi tới bên cửa, sau đó đẩy một cái, cửa không khóa, lúc tiếng cửa mở vang lên, tiếng nói chuyện ở bên trong nháy mắt biến mất, vô số ánh mắt tập trung tới.

Thư Thủy Thủy ôm quả phỉ tiến vào, sau đó chỉ đi hai bước rồi mờ mịt đứng im tại chỗ, bởi vì nhân loại ở bên trong hơi nhiều. Thư Thủy Thủy lui ngược về sau một bước, giấu mình ở phía sau cánh cửa gỗ đã mở phân nửa, hơi nghiêng người thò cái đầu nhỏ vào bên trong nhìn nhìn xung quanh.

Không khí vốn khẩn trương trong phòng ngừng lại, ánh mắt của mọi người vô thức tập trung tới.

Hồ Tư Thần và Filo có thể xem là thế lực tương đối mạnh ở khu C, bọn họ từng vì bão điện từ mà muốn thuyết phục Cổ Lan Cốt ra tay, nhưng sau đó lại vì nhiều lần do dự mà trì hoãn tới tận bây giờ.

Cổ Lan Cốt ngồi đối diện cửa, ở vị trí xa nhất, bên cạnh là Nam Ca và Dư Tẫn.

Dư Tẫn vừa định giơ tay lên chào hỏi Thư Thủy Thủy thì liền bị Nam Ca đá một cú ở dưới bàn. Cổ Lan Cốt trực tiếp đứng dậy, bước nhanh về phía cửa, Thư Thủy Thủy mặc dù mù mặt nhưng ở chung một khoảng thời gian dài cũng có thể nhận rõ, sau khi phát hiện là Cổ Lan Cốt thì theo thói quen lộ ra gương mặt cười chiêu bài quen thuộc, sau đó nâng quả phỉ mình đang ôm đưa tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!